Giờ Lâm Quỳnh Hoa đã bị bắt lại, nếu không chọc đến Giang Mộ Yên thìcó thể vị trí của nàng trong cái nhà này sẽ được nâng lên ngang với LâmQuỳnh Hoa trước kia cũng không chừng. Cho nên như vậy, nàng cần gì phảiphí sức làm chuyện không có lợi chứ?Dù sao Giang Mộ Yên quản chuyện trong nhà, nếu không thật sự để bọnhọ đói chết là được rồi. Chính ý niệm này khiến trong lòng Vân Ái Liễunhất thời nổi lên ý phản chiến.
Nàng nghĩ Lí Tương Vân giờ đã hoàn toàn thất thế, Tần Hồng Diệp cũngliên tiếp bại trận, không phải đối thủ của Giang Mộ Yên. Lâm Quỳnh Hoalại không có khả năng chuyển mình, chỉ còn lại chính nàng và Huyền nhilà tương đối tốt.
Nếu như vậy, chỉ cần Giang Mộ Yên không làm ảnh hưởng đến mẹ con bọnhọ là được rồi, mấy quy củ đó, nàng cho Giang Mộ Yên chút mặt mũi, tuântheo một chút thì có ngại gì?
Dù sao suy cho cùng thì Giang Mộ Yên cũng dễ sống chung hơn so vớiLâm Quỳnh Hoa. Hơn nữa tục ngữ nói rất đúng, kẻ thức thời là trang tuấnkiệt, sao nàng không dứt khoát đứng về phía Giang Mộ Yên đi? Dù saotrong nhà phú quý này cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi íchvĩnh viễn mà thôi. Chỉ cần lợi ích không đối nghịch với nhau thì ở bênphe ai cũng không quan trọng.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận như vậy, Vân Ái Liễu đã thầm hạ quyết địnhtrong lòng, không giúp đỡ Tần Hồng Diệp mà ngược lại đứng về phía GiangMộ Yên.
“Phu nhân cũng biết trường hợp như thế này là không đến lượtta nói chuyện, nhưng vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609586/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.