Edit: Ring.
Bùi Vũ Khâm thu vào mắt toàn bộ động tác nhỏ cùng biểu tình thở phào của Giang Mộ Yên, trong mắt lại hiện ra mấy phần ý cười.
Sau khi hai người cùng nhau dùng cơm xong, Thanh Thư mới đến đây, cái gì cũng không nỏi, chỉ đứng một bên, nhưng Bùi Vũ Khâm lại biết những chuyện hắn phân phó khẳng định đã được xử lí thỏa đáng.
Hắn dứng dậy, không về sân của mình mà đi đến phòng được dọn ra làm thư phòng trong viện của Giang Mộ Yên.
Quả nhiên những sổ sách cần phải duyệt hôm nay đều đã được chuyển đến đây, mà Giang Mộ Yên cũng kinh ngạc khi thấy sách ở thư phòng nàng trước kia cũng đều ở đây, chỉ là vị trí thay đổi một chút, chừa ra một chỗ đặt án thư bằng gỗ tử đàn lớn hơn bình thường nhiều của Bùi Vũ Khâm.
Trong phòng cũng nhiều hơn mấy tấm bình phong, ngoài bình phong là tám cái ghế dựa giống nhau, mà sau bình phong, Giang Mộ Yên bước vòng qua nhìn thì chính là một nhuyễn tháp màu vàng dùng trong thư phòng. Trên tháp còn có một cái bàn nhỏ bằng gỗ hoàng lê, trên bàn có một bộ cờ vây, còn có một lư hương đang cháy, tỏa mùi thơm nhẹ nhàng trong phòng.
Mặt khác, trên tháp còn có một cái gối mềm hình chữ nhật, ngoại trừ không có chăn thì chỗ này không khác gì một cái giường nhỏ.
Giang Mộ Yên không khỏi hơi cảm thấy không vui. Đã bảo đừng chuẩn bị mấy thứ này rồi, Thanh Thư cư nhiên vẫn đặt một nhuyễn tháp vào chỗ làm việc nghiêm túc như thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609409/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.