Edit: Ring.
“Ta thật sự không có chỗ nào không thoải mái!” Giang Mộ Yên không thể cưỡng lại lực tay của Bùi Vũ Khâm nên chỉ có thể né tránh không nhìn thẳng nào mắt hắn trả lời.
“Không có chỗ nào không thoải mái, vậy sao mặt nàng lại đỏ như vậy?”
Bũi Vũ Khâm không tin tưởng, biểu tình của nàng rõ ràng là có điều giấu diếm “Yên nhi, chúng ta cũng không phải người ngoài, chẳng lẽ nàng còn có chuyện gì không thể nói với ta sao?”
“Không, không phải. Ai nha, nếu chàng nhất định phải biết, ta cũng bất cứ giá nào!”
(R: tính edit thành ‘nếu chàng đã thành tâm muốn biết, thì ta cũng sẵn lòng trả lời’ rồi =))).
Giang Mộ Yên thấy Bùi Vũ Khâm nhất quyết hỏi cho ra lẽ thì cũng biết mình không nói không được, đành phải lên tiếng “Còn không phải đều là vì chàng quá……quá dụ hoặc. Ta nhịn không được nhìn nhiều mấy lần, cứ như vậy…”
Bùi Vũ Khâm nhất thời giật mình ngẩn người, hắn thế nào cũng không ngờ được lại là đáp án này.
Hơn nửa ngày chưa hồi thần, khi phản ứng lại thì chính hắn cũng nhịn không được mà cười ra tiếng, sau đó dùng sức ôm chặt Giang Mộ Yên, cúi đầu hạ lên môi nàng một nụ hôn.
“Haha, Yên nhi, nàng thật sự là khiến người ta rất bất ngờ. Nàng thành thục lại thẳng thắn như vậy, bảo ta sao có thể không thích đây?”
Bộ dáng thoải mái cười lớn của Bùi Vũ Khâm khiến Giang Mộ Yên không thể dời tầm mắt, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào nụ cười xinh đẹp thu hút của hắn.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609408/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.