Edit: Ring.
Phạm đại phu nghe Thanh Thư ám chỉ thì đầu tiên là không hiểu, sau đó nhìn mặt Bùi Vũ Khâm, thấy hắn không phản đối thì vẫn nghĩ không ra vì sao phải sửa lại gọi là tiểu thư.
Nhưng ở Bùi gia cũng đã nhiều năm, lão tất nhiên đã hiểu được rất nhiều chuyện không cần biết rõ lí do, chỉ cần nghe lời là có thể được phú quý, cho nên lão liền cung kính nói với Giang Mộ Yên một lần nữa “Vậy mời Giang tiểu thư ngài ngồi xuống trước!”
Giang Mộ Yên chưa nói gì, cho dù nàng muốn nói mình không sao, nhưng Bùi Vũ Khâm đang ở bên cạnh, tất nhiên sẽ không để nàng không làm kiểm tra, nàng cũng dứt khoát ngồi xuống, đưa cổ tay mình ra.
Phạm đại phu ngưng thần cẩn thận xem mạch một lúc lâu, sau đó mới khom người lui về sau hai bước, hồi bẩm “Khởi bẩm lão gia, thân thể Giang tiểu thư rất khỏe mạnh, tuy thời gian trước sốt cao phong hàn hơi tổn thương nguyên khí, nhưng phương thuốc hạ sốt lão gia đưa hôm đó thật sự là kì diệu vô cùng, thân thể của tiểu thư đã hoàn toàn không có việc gì.
Về phần vì sao tiểu thư lại té xỉu, phỏng chừng là vì cảm xúc quá kích động, cộng thêm chạy quá nhanh, cho nên khí huyết dâng lên mà ngất xỉu.
Thuốc là không cần uống, nếu lão gia cảm thấy lo lắng thì tăng thêm mấy vị thuốc bổ trong bữa ăn hàng ngày của tiểu thư là được.”
Phạm đại phu vừa nói xong, còn chưa nghe được lão gia đáp lời, Giang Mộ Yên đã vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609383/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.