Edit: Ring.
Một chút phong độ của nam tử cũng không có, Bùi Dạ Tập cứ như vậy mà nói ra miệng lời ác độc khó nghe.
“Cha, chuyện đã đến nước này mà người còn muốn phủ nhận sao? Chẳng lẽ người muốn nói nguyên nhân người ôm ả không phải là xuất phát từ việc người cũng thích ả? Chẳng lẽ người muốn nói với ta, đây chỉ là một cái ôm an ủi của trưởng bối đối với vãn bối mà thôi ư?”
Lời này của Bùi Dạ Tập khiến Bùi Vũ Khâm trầm mặc một lúc.
Hắn đúng là không thể phủ nhận, bây giờ tuy đã quyết định muốn cùng với Giang Mộ Yên, có điều hắn cũng không hy vọng Dạ Tập cứ như vậy liền cho rằng hắn cùng Giang Mộ Yên có lỗi lầm gì.
Biết Giang Mộ Yên thích mình cùng quyết định muốn cùng với nàng đều là sau khi Dạ Tập cùng nàng đã giải trừ hôn ước. Trước đó, hắn cùng Yên nhi là vô cùng trong sạch.
Dạ Tập không thể vì chuyện mình không thể thành với Giang Mộ Yên hoặc Bùi Vũ Khâm hắn sau này sẽ cùng với nàng mà liền nhận định bọn họ có lỗi. Đây hoàn toàn là sai lầm, cũng là chuyện không thể lên án.
Mà sự im lặng ngắn ngủi này của Bùi Vũ Khâm lại khơi dậy làn sóng khác nhau trong lòng Bùi Dạ Tập cùng Giang Mộ Yên.
Giang Mộ Yên là mừng như điên dại.
Còn Bùi Dạ Tập thì phẫn nộ tuôn trào.
Cái loại tức giận cơ hồ muốn bao phủ khắp cả người này khiến hai mắt Bùi Dạ Tập đỏ lên, hắn bước nhanh đến trước chỗ Giang Mộ Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609380/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.