“Thanh quản gia, ngươi tới vừa đúng lúc. Ngươi xem còn có thiên lý hay không? Tiện tì Lí Tương Vân này vậy mà dám đánh bản lão gia, lão gia nhà các ngươi vẫn mặc kệ hay sao?
Bản lão gia tốt xấu gì cũng là một quan ngũ phẩm, hơn nữa người tới là khách, nay bản lão gia bất quá chỉ không cẩn thận làm vỡ một chén trà, tiện tì này liền vô lễ, hung ác đối đãi với ta như vậy!
Thanh quản gia, hôm nay nếu các ngươi không lấy lại công bằng cho bản lão gia, ngươi nói bản lão gia sau này còn có thể diện gì mà gặp người a!”
“Lục đại nhân, ngài đứng lên trước đi, xin bớt giận. Tiểu nhân sẽ cho người dẫn Lục đại nhân về phòng thay quần áo. Chuyện này tiểu nhân đã biết, sẽ báo cáo lên lão gia, tin tưởng lão gia nhà ta sẽ cho đại nhân một công đạo. Đại nhân ngài thấy vậy được không?”
Thanh Thư nhìn chén trà gốm Thanh Hoa đã vỡ nát trên đất cùng với sắc mặt khó coi vô cùng của Tương di liền biết Tương di khẳng định sẽ không vô duyên vô cớ phát hỏa.
Hơn nữa Lục đại nhân này năm rồi cũng đã đến, tính tình hắn ác liệt cỡ nào, trong lòng Thanh Thư cũng không phải không biết.
Chính là Tương di trước đây vẫn vô cùng kiên nhẫn, chuyện gì cũng nhịn xuống được, chưa từng nổi bão như vậy bao giờ, hắn cũng biết là Tương di nể mặt Lục đại nhân là biểu ca của cố phu nhân.
Nhưng bây giờ vì sao Tương di lại như vậy?
Cho dù thật sự nhìn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609362/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.