Edit: Ring.
“Lục Tứ Di, ngươi quá làm càn rồi! Ngươi cho đây là đâu, là Lục gia lụi bại kia của ngươi sao? Ở đây là Bùi gia, là Bùi gia đệ nhất ngự dụng hoàng thương Đông Vân quốc. Ngươi có tư cách gì mà hô to gọi nhỏ ở đây? Hả?”
Hai tiếng ‘làm càn’ nghiêm khắc này của Lí Tương Vân khiến Lục Tứ Di nhất thời giật mình.
Nha hoàn, nam phó khác trong phòng lại hai mặt nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là vì Lục lão gia làm vỡ một chén trà gốm Thanh Hoa sao?
Nhưng là mấy hôm nay, chuyện quá đáng hơn Lục lão gia cũng đã làm, sao Tương di lúc đó không nói gì mà tự nhiên hôm nay lại phát hỏa lớn?
“Lí Tương Vân, ngươi, ngươi, ngươi đây là thái độ gì a – ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không? A – ngươi, ngươi mới là kẻ làm càn –”
Lục Tứ Di sau khi lấy lại tinh thần thì cũng hổn hển chỉ tay thẳng vào Lí Tương Vân, bắt đầu run run lớn giọng.
“Nói với ai? Hừ, ngươi nghĩ ngươi là ai? Ta nói cho ngươi, đừng có mà mặt dày không biết xấu hổ, ngươi nghĩ Lục gia của ngươi cao sang lắm sao?
Đến Bùi gia không những không biết thận trọng lời nói, hành vi, không biết cụp đuôi làm người mà còn hô to gọi nhỏ, đập vỡ đồ đạc. Ngươi thực sự cho nơi này là Lục gia của ngươi sao?
Ngay cả cái mũ quan ngũ phẩm ngươi đang đội cũng là lão gia nhà ta bỏ tiền kiếm cho, ngươi sao lại quên mất, nghĩ Bùi gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phu-ki-hoang-thuong-tuong-cong/1609361/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.