Ưng Hà Tòng bước ra khỏi mật thất sau bảy cửa đá, ló đầu nhìn quanh:
– Tiếng gì vậy?
Lý Thịnh không tin nổi nhìn khe hở nhỏ lọt sáng, lẩm bẩm:
– Tên Lục Dao Quang này… có phải có bệnh không?
Chu Phỉ lúc đó liều sau lưng bị chém để bắt một bỏ một giữa hai Bắc Đẩu, nàng đã ưu tiên bắt Cốc Thiên Toàn cũng vì Cốc Thiên Toàn quá nhiều mưu mẹo, nếu giữ lại mạng ông ta, nói không chừng ông ta sẽ nghĩ ra chiêu ác độc gì đó, so ra thì giữ Lục Dao Quang lại có lợi với họ hơn.
Nhưng gã này không chỉ ngu mà còn đầy ích kỷ và ác độc, hai thứ kết hợp, thành ra không thể tính theo lẽ thường, ngay cả Chu Phỉ cũng không ngờ Lục Dao Quang có thể “siêu phàm thoát tục” đến vậy.
Ưng Hà Tòng ngạc nhiên nói:
– Ông ta không sợ đào ra mật đạo rồi phát hiện chúng ta đã chạy mất từ lối khác sao? Người này lai lịch thế nào, sao lại gia nhập được vào Bắc Đẩu thế?
– Xuất thân tốt? Hoặc là võ công cao, giỏi đánh nhau… ai mà biết.
Lý Thịnh cười khổ nói:
– Ta vốn lo xá muội làm việc không ổn, không kịp báo tin cho cô phụ, bây giờ xem ra là lo lắng dư thừa. Giang hồ đồn rằng mẫu tộc của vị Lục đại nhân này có quan hệ bạn bè thân thích gì đấy với Tào thị, hoàng thân quốc thích của họ không tới nỗi là nội ứng của phía nam đâu nhỉ?
Lục Dao Quang không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225513/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.