Trong sơn cốc đổ nát hỗn loạn, toàn bộ chỗ trước quân trướng của Lục Dao Quang bị cơ quan Tề môn đẩy lên cao.
Trận chiến này, mấy vạn Bắc quân tuy không tới nỗi thương gân động cốt nhưng bị sơn cốc kỳ dị thình lình trở mặt làm cho sứt đầu mẻ trán.
Lục Dao Quang võ công cao cường, dư sức làm tiên phong dẫn đầu nhưng bảo ông ta thống soái một phương thì kém quá xa, ông ta mượn tay Chu Phỉ giết chết Cốc Thiên Toàn, nhất thời sảng khoái, nhưng đợi khi Cốc Thiên Toàn bị đâm thành nhím, ông ta mới nhận ra mình mất khống chế với đại quân trong cốc.
Kế hoạch thông qua mật đạo, tập kết binh lực sau lưng địch vốn có thể nói là hoàn mỹ, thế mà lúc sắp xong lại xảy ra quá nhiều chuyện ngoài ý muốn, Lục Dao Quang hận đến suýt nghiến nát răng, một thiên tướng còn không biết sống chết lại gần nói:
– Lục đại nhân, chuyện không nên chậm trễ, tôi thấy chúng ta nên báo sự cố này lên Đoan vương điện hạ… Lục đại nhân!
Lục Dao Quang đánh một chưởng đẩy thiên tướng đó sang bên, rít ra một chữ từ kẽ răng:
– Cút!
Sắc mặt ông ta u ám trừng cơ quan nhô ra khắp sơn cốc, gằn từng chữ một:
– Ta phải bắt mấy tên nhãi này ra cho bằng được!
Thiên tướng nghe vậy cả kinh, họ thâm nhập vào sau lưng địch, vốn là đi chiêu hiểm, giờ vị trí đã bại lộ mà ông ta chẳng những không lập tức truyền tin cho Đoan vương Tào Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225512/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.