- Nếu lời ngươi nói đáng tin...
Xe ngựa lộc cộc lăn bánh về phía trước, con ngựa kéo xe lắc mông đi thong thả, Chu Phỉ cướp đi phân nửa bảo tọa phu xe mà Tạ Doãn độc chiếm, tay vô thức nghịch roi ngựa, hoàn toàn không có tâm thưởng thức non sông gấm vóc dọc đường, sắc mặt hơi nghiêm túc.
Tạ Doãn kháng nghị:
- Lời ta nói vốn là đáng tin, cô từng gặp mấy người như ta, rõ cả chuyện lớn chuyện nhỏ trong thiên hạ như lòng bàn tay chưa?
Tai dài miệng rộng có gì đáng tự hào?
Chu Phỉ không có tâm trạng đấu đá lật tẩy nhau với hắn, nàng khoát khoát tay, đơn giản mà thô bạo nói:
- Theo cách nói của ngươi về “cấp độ” thì ta cùng lắm chỉ là hàng nhị lưu.
Tạ Doãn hầm hừ nói tiếp:
- Lúc trạng thái tốt thì xem như là vậy.
Chu Phỉ lườm hắn:
- Ngươi nghe người kể chuyện kia kể ta thành thế nào rồi đấy?
Tạ Doãn gật gù lắc lư nói:
- Nhảy liền hai cấp, tài nghệ trấn áp cao thủ hàng đỉnh, sắp vươn tới hàng nhất đại tông sư_____các tông sư khác đều không đáng nhắc tới, người nào cũng cả bó râu con cháu đầy đàn, về mặt mỹ mạo thanh xuân đều kém xa cô, ta nghe mà sắp quỳ xuống trước cô luôn đấy, đại hiệp, tiểu nhân sau này không làm gì khác, chuyên tâm đánh xe cho cô thôi được không? Cô định khi nào thì lên trời đâm Ngọc Đế thế?
Ngô Sở Sở chẳng hiểu gì cả, vén rèm xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225425/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.