Một mu bàn tay Chu Phỉ bị tảng đá vừa rồi văng bịthương, cả quãng đường, nàng vừa phấn khích vừa chạy thục mạng, bản thân nàng cũng không phát hiện vết thương dài nhỏ đó, mãi đến bây giờ nó hơi ngứa nàng mới nhận ra.
Nàng cúi đầu liếm, có chút mùi tanh ngọt của rỉ sắt, nàng hơi khó hiểu hỏi:
- Kỷ tiền bối đã không cầm đao nữa, ngươi không nghĩ là lỡ nhưngười trong khách điếm không giết nổi lão Cửu Long thì sao ư?
Ánh mắt âm trầm của Ân Bái hơi xoay chuyển, nhìn sang Chu Phỉ,biểu cảm hắn ta hình như có chút bất mãn, giống như đang nghi hoặc nhađầu lỗ mãng không biết từ đâu chui ra này tại sao lại may mắn nhưvậy___gia học thâm hậu, đao phong sắc bén, đồng thời còn được nuôngchiều sinh ra ngu xuẩn liều lĩnh.
- Thì sao?
Ân Bái thấp giọng hỏi ngược lại:
- Thì có thể làm sao?
Chu Phỉ khựng lại, nhanh chóng hiểu ra___không sai, dù có ra sao cũng chả sao, cùng lắm là Kỷ Vân Trầm và một kẻ xui xẻo trong kháchđiếm chết dưới tay lão Cửu Long mà thôi.
Ân Bái chỉ cần bịa đại một lý do, tuyên bố mình và Kỷ Vân Trầmcó thù oán, tà ma ngoại đạo có thù oán với truyền nhân Bắc đao là lẽđương nhiên, lão Cửu Long sẽ không nghi ngờ, nếu Kỷ Vân Trầm cứ thế chết đi, lão Cửu Long cũng chỉ dương dương tự đắc mà thôi.
Vì e là ông lão đó không biết Ân Bái họ “Ân”, càng không biết hắn ta chuồn ra ngoài là không có ý định quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225414/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.