Chu Phỉ nóng nảy nói:
- Ngươi lớn chừng này rồi, còn sợ người ta nói? Nếu thật cần mặt mũi như vậy thì trước đây ngươi làm gì?
Không biết do nàng đạp quá mạnh hay do Ân Bái quá cáu kỉnh, nghe xong câu này, hắn ta đơ tại chỗ, sau đó mặt như giấy vàng, phun ra mộtngụm máu tươi…
Nét mặt Kỷ Vân Trầm hơi lay động, lộ vẻ không đành lòng, than thở:
- Kỳ thực hắn…
Tạ Doãn thấy Kỷ Vân Trầm lại trưng vẻ khổ tâm của núi cao gì gì đó, bèn vội ngắt lời:
- Kỷ đại hiệp, đừng kỳ thực kỳ thà gì nữa, nơi đây không thích hợp ở lâu, trước tiên chúng ta…
Hắn còn chưa nói hết, trên lầu khách điếm chợt vang lên tiếng người:
- Tam công tử, ngài ở nơi này sao? Dọa thuộc hạ chết mất, cứ tưởng lại để lạc ngài.
Bạch tiên sinh tìm tới!
Dưới chân Tạ Doãn như bôi mười tám lớp mỡ lợn, lướt ra sau Chu Phỉ, liến thoắng nói:
- Anh hùng cứu mạng, mau mau mau giúp ta ngăn ông ấy.
Chu Phỉ:
- …
Tạ Doãn cao hơn nàng nửa cái đầu, sau khi đối mắt với nàng mộtlát thì đột nhiên nhớ ra gì đó, bèn co vai rụt cổ chùn chân, nhét bảnthân ra sau bóng lưng không hề to lớn của Chu Phỉ, mắt láo liên, miệnglẩm bẩm:
- Cô e là không đánh lại lão lưu manh này đâu, phải dùng trí… ờm, nói với ông ấy mấy câu để câu giờ đi, ta suy nghĩ đã.
Chu Phỉ triệt để bái phục da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-phi/3225410/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.