Nếu câu nói mát của Phù tiểu hầu gia là nước sôi thì ta chính là lợn chết. Mèo mả gà đồng cũng phải có tư cách của mèo mả gà đồng. Ta cười mỉa một tiếng, đưa tay sờ trán Phù Khanh Thư. “Cũng may chưa bị sốt. Uống thuốc rồi mau ngủ đi, đừng hứng gió nữa.”
Xoay người ra khỏi cửa, mưa đã ngừng rơi, một hai tia nắng lách qua khe hở giữa các đám mây, ta tùy tiện đi dạo một vòng quanh sân, trong lòng giống như bị khoét một lỗ, kiểu như mới cướp ngân hàng xong, tiền đầy túi mà tiêu không dám tiêu, là cảm giác trống rỗng muốn chết đến nơi rồi. Giọt nước nơi đầu viên ngói trên mái hiên rơi xuống mặt đất, Trung thúc đang quét tước sân gần đó đến gần ta vấn an. Ta bỗng nhiên nhớ tới một việc, vương gia ta lần này Nam hạ là vì mục đích công vụ. Hôm qua Phù tiểu hầu gia bất chấp khiến mình bị tai nạn lao động, sao ta có thể bình chân như vại phía sau? Thừa dịp trời nắng dễ làm việc. Ta gọi Tiểu Thuận một tiếng, dặn hắn đến khách điếm kêu mấy cao thủ đại nội hoàng đế phát cho đến đây.
Mấy cao thủ đại nội này dù bộ dáng như ăn không đủ no nhưng ta vẫn ký thác kỳ vọng rất cao vào bọn họ. “Tối nay cùng bổn vương đến nhà Lưu tri phủ thăm dò một chuyến, hành động phải cơ mật, nếu lộ ra một chút tin tức, đừng mong bổn vương ra mặt xin cho các ngươi.”
Đại nội cao thủ đồng loạt gật đầu, “Thuộc hạ tuân mệnh!” Thú vị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-nhat-xuan/2430605/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.