Sau sự kiện Thủy Băng Thanh nhảy lầu,Nguyễn Nhược Long càng thêm kiên định ý muốn đem nàng nhanh chóng thoátkhỏi Hoa Nguyệt Lâu. Hắn nói với Nguyễn Nhược Nhược, “Tam muội, nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm ra được biện pháp. Chuyện đến nước này ta chỉcòn cách liều mạng.”
Nghe khẩu khí này, người không biếtchuyện còn tưởng rằng hắn đang âm mưu cướp nhà bank. Nguyễn Nhược Nhượcnghe được liền kinh hãi run sợ, “Đại ca, ngươi muốn làm gì?”
“Ta quyết định dẫn Băng Thanh thoát lyHoa Nguyệt Lâu, trốn khỏi Trường An rồi đi khắp chân trời góc bể.”Nguyễn Nhược Long nói ra dự tính trong đầu.
Nguyễn Nhược Nhược vội vàng ngăn cản,“Đại ca, ngươi đừng loạn, cái gì mà đi khắp chân trời góc bể, đấy làngươi bỏ trốn đó! Trốn luật không phải chuyện đùa, luật pháp cực kỳnghiêm khắc a. Thiên hạ to lớn, các ngươi có thể chạy ra khỏi Đại Đườngkhông? Đến lúc đó bị tóm trở lại chắc chắn sẽ rất thê thảm.”
Khổ sở đem hết lời ra khuyên nhủ nhưngNguyễn Nhược Long một chút cũng không lay chuyển, giống như cái đầu gỗ,đem hết sức gõ vào cũng vô ích. “Tam muội, ta cũng biết đây là hạ sách,nhưng ta không nghĩ ra được biện pháp nào khác. Ta là bất đắc dĩ, vôluận thế nào cũng không thể để Thủy Băng Thanh tại Hoa Nguyệt Lâu làmthêm chuyện dại dột một lần nữa. Đây đã là lần thứ hai rồi, may mà mỗilần đều hữu kinh vô hiểm, mà không phải lúc nào cũng vận khí tốt nhưvậy. Ta đã quyết định dù phải bỏ trốn cũng phải mang nàng đi.”
Nguyễn Nhược Nhược nghe ngữ khí của hắnliền biết vấn đề này khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611655/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.