Hai người trong nháy mắt rơi xuống lànnước lạnh như băng. Bọt nước văng tung tóe, liền ngay sau đó trở nêntĩnh lặng. Nước gợn ôn nhu bao quanh bọn họ nhưng cất giấu nguy hiểmtiềm tàng. Nguyễn Nhược Nhược không tự chủ được, ở trong nước chìm chìmnổi nổi, ý thức tản dần đi. Nàng phảng phất trở lại ngày xưa khi cònnhỏ, rất nhỏ, nằm trong tử cung của mẹ, xung quanh là làn nước ấm áp đểcó thể an tâm…an tâm ngủ thiếp đi.
Từ rất sâu trong tiềm thức nàng dần dầntỉnh dậy, một phần vì cảm giác tiếp xúc vô cùng mềm mại lẫn ấm áp trênmôi mình. Có vật gì đó cứ dính sát vào môi nàng, lại có chút ẩm ướt?Nguyễn Nhược Nhược nghi ngờ, từ trong mê man chậm rãi mở mắt, liếc nhìnthấy Lý Hơi —— là Lý Hơi đang cúi xuống ngậm môi của nàng. Răng môi tiếp xúc, thân mật không một khe hở.
“Ngươi làm gì vậy?” Nàng cả kinh, đâykhông phải chuyện đùa. Một tiếng đẩy hắn ra, Nguyễn Nhược Nhược ngồi bật dậy, chỉ tay vào hắn thốt lên, “Lý Hơi…Ngươi…Ngươi muốn làm gì? Ngươidám phi lễ…?”
Lý Hơi không chuẩn bị trước, lại bị nàngmột tiếng đẩy ra thật xa, rồi cứ như vậy chỉ thẳng vào mũi định tộidanh, gương mặt tuấn tú nhất thời đỏ lên. “Ngươi… ngươi chớ có hồ đồ! Ta là cứu ngươi, ngươi lần trước…không phải cứu sống ta như vậy sao?”
Thì ra là như vậy, Nguyễn Nhược Nhược một hơi xìu xuống, vừa giận buồn cười. “Như vậy là cứu ta đó hả, ta lầntrước cứu ngươi chính là phương pháp hô hấp nhân tạo. Còn ngươi lần nàycăn bản là…” Nàng cũng đỏ mặt nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611641/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.