Xe ngựa lại chuyển bánh, trên giá xe có hai người ngồi, một người là Tần Mại, một người là Nguyễn Nhược Nhược.
“Nguyễn Tam tiểu thư, ngươi xác địnhkhông muốn ngồi phía trong xe?” Tần Mại hỏi Nguyễn Nhược Nhược lần thứN, “Ngồi ở ngoài đây…ta sợ ngươi không cẩn thận sẽ bị ngã xuống.”
“Không sao không sao không sao” NguyễnNhược Nhược đáp nhanh, “Ngồi ở ngoài này thật tốt nha! Có gió thổi vu vu rất thoải mái, còn có thể nhìn phong cảnh trên đường, chẳng phải tốthơn nhiều so với bên trong xe ngột ngạt sao? Ngươi lo việc đánh xe củangười đi, ta không té được đâu.”
Tần Mại vì vậy không thể làm gì khác hơnlà im miệng, nhưng đi được vài bước liền nhìn sang Nguyễn Nhược Nhượcđang ngồi bên cạnh, gương mặt lộ ra e sợ rằng nàng có thể bị quẳng xuống xe ngựa.
Xe ngựa chạy qua hai con đường liền dừnglại ở một cửa hàng vẻ ngoài thập phần thanh nhã, “Tiểu vương gia, thuộchạ đi vào lấy chữ họa của ngài.” Tần Mại cung kính hướng vào trong xenói.
Trong xe Lý Hơi nhàn nhạt “ừ” một tiếng,Tần Mại xuống xe, suy nghĩ một chút liền quay đầu nhìn lại chỗ ngồi củaNguyễn Nhược Nhược. “Nguyễn Tam tiểu thư, những con ngựa này tính tìnhhung dữ, không quen tay thì không thể chế ngự được. Ngươi ngàn vạn lầnkhông nên…”
“Ta hiểu ta hiểu” Nguyễn Nhược Nhược nghe thấy đoán biết nhã ý, “Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không làm gì bọn chúngchúng đâu. Đối với những sự vật bản thân không biết thì ta luôn luôn duy trì tâm lý kính sợ, tuyệt đối sẽ không đón họa mà chỉ huy xông loạn bọn chúng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611640/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.