Trên đường trở về phủ, Nguyễn Nhược Nhược hỏi Nguyễn Nhược Long làm thế nào mà quen biết Thủy Băng Thanh.
“Lúc đầu ta cùng mấy bằng hữu đi HoaNguyệt lâu uống rượu, gọi nàng ra phụng bồi rượu. Nàng là thanh quannhân, bán nghệ không bán thân. Hơn nữa còn nghe nói nàng là tiểu nữ củamột phạm quan nên không giống những cô gái thanh lâu khác, ngược lại còn là một cô nương khí chất lãnh nhược băng sương. Tam muội, không sợngươi chê cười, đại ca ta vừa nhìn nàng lập tức động tâm.” Nguyễn NhượcLong không hề che giấu, thẳng thắng thừa nhận với nàng.
Dừng một chút lại nói tiếp: “Nàng bềngoài mặc dù nhu nhược, tính tình cũng rất cương liệt. Vốn là đầu thángmười này tú bà sắp xếp nàng chính thức tiếp khách, nàng thà đập đầu vàocột thà chết không nghe theo. Ngày đó nàng mất rất nhiều máu, thiếu chút nữa là không còn cứu kịp.”
Đầu tháng mười, Nguyễn Nhược Nhược âmthầm gật đầu, đúng rồi, tính ra nàng và Lưu Đức Hoa cùng một ngày bị tai nạn xe cộ mà xuyên đến đây. Một đôi hồn phách song song tiến vào đờiĐường tại Trường An thành, cũng không biết cơ duyên thế nào sắp xếp haingười nhập vào thân thể của hai thiếu nữ đang tự vẫn.
“Nàng mặc dù đã được cứu nhưng tính tìnhthay đổi rất nhiều. Cả ngày buồn bực không nói một lời, hơn nữa còn quên mất nhiều chuyện trước kia, thậm chí cũng không nhớ được ta. Vốn là,khách nhân tại Hoa Nguyệt lâu nàng không để ý đến bất cứ ai, duy độc đối với ta là…vài phần kính trọng.”
Nguyễn Nhược Nhược hiểu, xem ra cô nươngThủy Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611634/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.