Đương giấc mộng đẹp thì chợt có người lay gọi, âm thanh vội vội vàng vàng bên tai: “Tiểu thư, tiểu thư người mau tỉnh lại a!”
Nguyễn Nhược Nhược mơ màng nửa tỉnh nửangủ nhìn người trước mắt một hồi mới có phản ứng: “Hạnh Nhi nha! Tại sao đánh thức ta? Để ta ngủ tiếp một chút đi, “Nữ Giới” để một giờ nữa chép cũng không sao mà.”
“Tiểu thư, không phải gọi người dậy để chép sách. Là người của Tĩnh An vương phủ tới, lão gia đang chuẩn bị tiếp khách.”
Tĩnh An vương phủ? Cái tên nghe quen tai nhưng Nguyễn Nhược Nhược nhất thời nhớ không nổi là ai tới, “Tĩnh An vương phủ?”
Hạnh Nhi dậm chân nói: “Trời ơi, Tam tiểu thư của ta ơi, là Tĩnh An vương gia, đây chính là hoàng thân quốc thích đó nha! Bọn họ phái người trong phủ đến, gọi tên muốn gặp tiểu thưngười kìa!”
Nguyễn Nhược Nhược lúc này mới tỉnh hồnlại, “A, ra là cái tên tiểu vương gia kia phái người tới. Tới liên hệthế nào? Người ta đang làm gì vậy?”
“Người tới là một vị thái y, nói là đếnxem vết thương ở chân của tiểu thư. Ngoài ra còn có một vị nãi nãi quảngia họ Từ mang theo hai người tỳ nữ dâng quà lễ. Họ hiện giờ đang đợi ởngoài phòng.” Hạnh Nhi thấp giọng nói.
A! Để nhiều người như vậy ở ngoài phòngchờ nàng, Nguyễn Nhược Nhược lo lắng, “Để bọn họ vào, nhanh lên.” Vừanói một bên tay vừa vén rèm trắng, chuẩn bị bò xuống giường lại bị HạnhNhi ấn trở xuống, “Tiểu thư, ngươi không cần vội vàng xuống giường, thái y muốn vào xem vết thương nê chiếc rèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-nien-tuong-hoi/1611622/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.