Đến khi hắn mở mắt dậy, cũng là đã gần trưa, cả người mệt nhoài không thể rời được khỏi giường. An Văn Quế mới chỉ xoay người nằm nghiêng thôi đã thấy ê ẩm hết thân nhất là phần eo của hắn.
"Ừm.. Lý Thống ơi.. ây đau quá.."
An Văn Quế ngó không có ai trong phòng, chắc có lẽ Lý Thống đã rời đi từ lâu rồi, đúng vậy còn nhiều việc cần phải làm mà. An Văn Quế cử chỉ nhẹ nhàng cứ như ở cữ, đau mỏi khắp người, vén cái chăn lên thấy mình đã mặc một lớp áo lót mỏng rồi, An Văn Quế mỉm cười trái tim lại rung rinh loạn nhịp, hắn thật sự hạnh phúc, hắn lại càng lúc càng tham lam nghĩ đến cảnh hai người về chung một nhà, rồi làm cái này cái kia cùng nhau, một cuộc sống nhẹ nhàng.
An Văn Quế một hồi sau mãi mới có thể đứng dậy ra khỏi giường. Hôm nay tính ra hắn phải về, nhưng có vẻ hắn sẽ chậm trễ đẩy lùi lịch quay về kinh thành. Hôm qua đến nơi này mới chỉ nhìn qua được một lượt tình hình chung, An Văn Quế ngẫm lại từng khoảnh khắc, từ khi hắn biết Lý Thống hỏa tốc nhận thánh chỉ dẹp loạn, rồi ngày đêm nóng ruột gửi thư không hồi đáp, hắn cũng nhanh chóng vào cung nhận chức, nhờ có chút quan hệ hắn gấp rút muốn biết tình hình cậu ở nơi xa, ngần ấy ngày Lý Thống rời đô là ngần ấy ngày hắn sống trong lo lắng, ăn uống không nổi, ngủ còn giật mình nửa đêm.
Rồi hắn biết tin Lý Thống báo đã chiến thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huu-duyen-thien-ly/3314625/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.