Edit: Shizu + Tiêu + Chu
Beta: Chu
"Làm sao lại......" Mặc Nhiên lui một bước, lắc đầu lẩm bẩm, "Sao có thể? Thật sự là ngươi......?"
"Không sai, đúng là bổn tọa."
Đạp Tiên Quân thong thả ung dung mà đoan trang đáp hắn, sau đó cười cười: "Ờm...... Vốn đang nghĩ sau khi ngươi trọng sinh, chắc cũng chẳng nhớ rõ nhiều chuyện kiếp trước đâu, nhưng thấy ngươi như bây giờ, hình như vẫn nhớ rất rõ?"
"......"
"Hơn nữa nhìn biểu tình của ngươi, hình như ngươi cũng đoán được bổn toạ có tồn tại. Nói như vậy, cũng không phải ngu quá."
Mặc Nhiên ngập ngừng, hắn có rất nhiều lời muốn nói, những lời này nhe răng trợn mắt mãnh liệt tràn lên cổ họng, nhưng cuối cùng nghẹn lại thành một tiếng gào lên: "Nhưng ngươi rõ ràng đã chết!!!"
"Hửm?"
"Ngươi đã uống thuốc độc trong Vu Sơn Điện từ lâu, kịch độc chi vương, tuyệt đối không có khả năng còn sống! Ngươi chết trong quan tài dưới tàng hoa trước Thông Thiên Tháp, ngươi chết rồi!!"
Đạp Tiên Quân cười khẽ: "Lý do không đầy đủ rồi."
Hắn nói, chậm rãi nâng mi, lộ ra nụ cười chua loét, ánh mắt hắn giờ phút này tựa như ác điểu tiêm mỏ, muốn mổ nát thân xác Mặc tông sư, đục lỗ.
"Không bằng, bổn tọa giúp ngươi nói nhé?" Hắn nhẹ giọng ngừng lời, đùa bỡn kẻ khác lại thong dong, khẽ cười nói, "Đúng vậy, bổn tọa quả thật đã chết, người có thể chứng minh được bổn toạ đã chết nhất, giờ phút này còn đang đứng trước mặt."
Mặc Nhiên: "......"
"Bởi vì ngươi chính là thiên hồn trốn đi của bổn toạ." Đạp Tiên Quân nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655425/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.