Edit: LuBachPhong36
Khi ý thức trở về, lúc có thể miễn cưỡng cảm thấy chính mình đến tột cùng đang làm cái gì, Sở Vãn Ninh mơ hồ mà cảm thấy bọn họ không biết khi nào đã từ trong đám người chen chúc náo nhiệt đi ra ngoài, họ tìm được rừng cây gần nhất, họ đang kịch liệt mà hôn môi, hơi thở vừa nóng bỏng vừa dồn dập.
Thật khát.
Bọn họ đều là người đã khát vọng đối phương từ rất lâu rất lâu rồi, cách họ hôn đối phương vừa nhanh vừa nôn nóng, thậm chí có chút điên cuồng, hầu kết nhấp nhô, môi răng kề sát mà va chạm, thậm chí còn lưu chút máu, nhưng ai cũng không cảm thấy đủ, ai cũng không thể dừng lại được.
Mặc Nhiên đem y ấn dựa vào thân cây, thân gỗ xù xì cọ xát nhè nhẹ phía sau lưng khiến y run rẩy, trông xa như một khúc nhạc truyền đến, nhưng giờ không còn quan trọng nữa, tất cả âm thanh bất luận xa gần cao thấp thế nào, giờ đây đều là vỡ vụn rời rạc, duy nhất âm thanh hoàn chỉnh lúc này chính là tiếng thở dốc của nhau.
Môi lưỡi ướt át, thô ráp mà cọ xát, quấn quýt quay cuồng không biết xấu hổ.
Không biết xấu hổ......
Sở Vãn Ninh không muốn chịu thua, thế nhưng y trước giờ cấm dục, mà đối phương bỗng nhiên bộc phát dục vọng tươi sống đáng sợ như vậy, giống như mãnh thú, muốn cắn xé yết hầu y, ăn sạch huyết nhục y.
Y không biết mình tại sao lại biến thành như vậy, đi đến một bước này, y không biết mình đến tột cùng là đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/655375/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.