Edit: Chu
(Vui lòng không chửi rủa nhân vật quá nặng lời.)
Lụa đỏ rủ xuống, buông trước mặt, tuy vẫn có thể nhìn thấy mọi thứ, nhưng ít nhiều vẫn nhìn không rõ lắm.
Mặt Sở Vãn Ninh mờ mịt, vẻ trầm tư, theo quỷ xướng đi vào lễ sảnh.
Nhấc mí mắt, cách lụa đỏ, nhìn thấy người đứng ở sảnh, nhiệt độ quanh người Sở Vãn Ninh giảm mấy độ.
Mặc Nhiên cũng ngơ ngẩn.
Không phải... Người ra nên là Sư Muội sao?
"Tân nương" trước mặt hồng trang lộng lẫy, lụa mỏng che mặt, tuy ngũ quan bị lụa che nhìn không rõ, nhưng nhìn kiểu gì cũng là khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng muốn giết người của Sở Vãn Ninh, giận dữ trừng mắt nhìn mình, ánh mắt kia quả thật là muốn giết người.
Mặc Nhiên: "......"
Hắn đầu tiên mờ mịt, thần sắc sau đó trở nên rất phức tạp, các cảm xúc tựa như đèn kéo quân thay phiên nhau chạy qua, cuối cùng tụ lại thành một loại trầm mặc quỷ dị, cùng Sở Vãn Ninh nhìn nhau, không khí xấu hổ cực kỳ.
Hai Kim Đồng Ngọc Nữ lại cố tình đúng lúc này mới cười khanh khách, vỗ tay, giòn tan hát lên.
"Nước Bạch Đế, bọt sóng xanh; uyên ương quỷ, ngậm hoa đến.
Chung quan tài, nằm cùng huyệt; ý nguyện trước, sau chết thành.
Từ đây làm bạn chốn hoàng tuyền, hai cô hồn bên nhau không rời."
Ca khúc từ ngữ đầy quỷ khí, lại lộ ra chút triền miên lâm li.
Nếu có thể nói, Mặc Nhiên chỉ nói một chữ.
— "Phi."
Nhưng là không thể nói.
Trước đài có một đôi người giấy nam nữ, tuy không có mặt, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/husky-va-su-ton-meo-trang-cua-han/258118/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.