Cuối tuần Bạch Lộc được nghỉ, không cần đến phòng cố vấn tâm lý.
Ban ngày cô không có gì làm đi dạo trong sân trường, từ thư viện đi ra, đ ingang qua tòa lầu học viện gần đó, trùng hợp gặp được giáo sư Phương.
Giáo sư Phương đang tản bộ với giáo sư khác, bà sống tại khu nhà ở dành cho giáo sư của trường, bình thường có rất nhiều cơ hội chạm mặt.
Bạch Lộc chờ bà nói tạm biệt với vị giáo sư kia, mới tiến lên chào hỏi: “Giáo sư Phương!”
Giáo sư Phương kéo cô đi dạo trên con đường mòn, vừa đi vừa hỏi: “Hôm nay không có gì làm à?”
“Không ạ, em ra ngoài đọc sách.”
Giáo sư Phương nhìn cô: “Thế nào? Gặp phải vấn đề khó giải quyết ư?”
Bạch Lộc lắc đầu.
“Vậy em đã xác định phương hướng của bài luận văn rồi?”
Nói tới điểm này, Bạch Lộc cũng muốn chia sẻ sự việc với bà.
Cô tiến đến gần khẽ nói: “Cái người lần trước hồi âm cho em, em mới gặp hôm kia.”
“Ồ?” Giáo sư Phương hỏi, “Là người trong nhà giam Giang Tư?”
Bạch Lộc gật đầu: “Mới vừa ra không bao lâu.”
Giáo sư Phương đã từng trải nói: “Em đã tiến tới phương hướng nào rồi? Đối phương tín nhiệm em không?”
Bạch Lộc đương nhiên muốn giữ bí mật, tỏ vẻ thần bí nói: “Bây giờ còn chưa thể nói ạ, đến lúc nộp luận văn cô sẽ biết.”
Học trò biết cách tạo ra sự mong đợi, giáo sư Phương cũng không tò mò, bà cười cảm khái: “Ở ký túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huou-lac-loi/2872658/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.