Chương trước
Chương sau
"Mẹ…"

Nghe Lãnh Hàn Thiên gọi mình, Chu Nhật Lan thừa biết đứa con trai này của bà đang muốn hỏi điều gì. Đừng quên, chính bà là người đẻ hắn ra, là mẹ hắn thì sao bà có thể không hiểu con trai mình được chứ? Đã là sự thật, nói hay không cũng vẫn là sự thật mà thôi. Nói không chừng, sự thật này còn có khả năng giúp Lãnh Hàn Thiên hắn nhận thức được mọi việc, mọi đúng sai khổ đau, và hiểu rõ mặt trái của vấn đề đi?

"Ta biết con đang muốn nói gì."



Lãnh Hàn Thiên không lấy làm lạ khi nghe Chu Nhật Lan nói như vậy. So với Lãnh Phong Dương, Lãnh Hàn Thiên lại thân và dễ nói chuyện với mẹ mình hơn, bởi tính cách của hai cha con nhà họ Lãnh khá giống nhau, mà càng giống nhau thì đôi khi càng bị phản tác dụng. Nếu nói huỵch toẹt ra, thì giữa hai mẹ con Lãnh Hàn Thiên và Chu Nhật Lan từ đó đến giờ vốn không có những bí mật nào, lại chẳng có gì để giấu giếm nhau. Chỉ khi nào sự việc có liên quan đến Đỗ Hiểu Nghi - đứa con dâu mặc định mà mẹ hắn luôn thương yêu, thì bà mới không nói cho Lãnh Hàn Thiên biết. Và sự việc lần này cũng chính là một kiểu như thế.

Sáng nay, khi Chu Nhật Lan gặp Lãnh Hàn Thiên, thoạt nhìn thì bà đã biết hắn đang băn khoăn điều gì đó, mà điều này, chỉ có hai vợ chồng bà mới có thể hóa giải. Thôi thì, sớm muộn gì cũng biết, biết bây giờ hay biết sau này, liệu có khác gì nhau? Tuy rằng hiện tại cũng đã khá muộn, nhưng ít ra nếu cố gắng thì vẫn còn cách cứu vãn tình hình. Biết đâu sau này mới hay tin thì tất cả đều không có cách nào vãn hồi thì sao?

Không để Lãnh Hàn Thiên chờ đợi lâu, Chu Nhật Lan thở dài:

"Đúng là cha mẹ đã đối đãi không tốt. Năm đó, ta và cha con đã từng đi gặp cô Triệu trước khi cô ấy ra nước ngoài, và cũng chính chúng ta là nguyên nhân khiến cho cô ấy rời đi."



Lãnh Hàn Thiên nhìn thẳng vào mắt mẹ mình như đang kiểm chứng thực hư trong câu nói của bà. Hóa ra, đây mới chính là sự thật mà mẹ hắn vẫn luôn che giấu. Vậy mà, suốt thời gian 3 năm qua, Lãnh Hàn Thiên hắn không hề hay biết chuyện này. Tại sao cha mẹ hắn lại làm như vậy chứ, tại sao bọn họ có thể nhẫn tâm chia cách hai người, sau đó còn ép buộc hắn phải cưới người hắn không yêu?

"Cha, mẹ, hai người đối xử thật rất bất công với chúng con, bất công với con và Nhã An. Rõ ràng cha mẹ thừa biết con và Nhã An yêu nhau nhiều đến nhường nào, thế nhưng hai người lại cố tìm cách chia rẽ bọn con, làm chúng con phải mất 3 năm mới có thể trở về bên nhau. Cớ gì cha mẹ lại nhẫn tâm đến như vậy?"

Mọi sự chất vấn từ Lãnh Hàn Thiên, Chu Nhật Lan đều không hề phản bác lại, bởi bà đúng là có hơi bất công đối với hắn. So với Lãnh Hàn Thiên - đứa con trai do mình dứt ruột đẻ ra, thì Chu Nhật Lan bà lại yêu thương đứa con dâu khổ tâm, khổ mệnh kia hơn. Lãnh Hàn Thiên đã từng hỏi mẹ mình, vì sao lại yêu thương một người ngoài hơn đứa con trai của mình, nhưng hắn không biết rằng, hoàn cảnh của Đỗ Hiểu Nghi trước đây hay bây giờ, cũng chính là hoàn cảnh của Chu Nhật Lan bà ngày xưa, vào mấy mươi năm trước. Vậy nên, khi Chu Nhật Lan thấy Đỗ Hiểu Nghi như vậy, bà không khỏi thương tâm, lại càng muốn bảo vệ, che chở cho cô.

Chu Nhật Lan của mấy mươi năm trước cũng đã từng có một khoảng thời gian sống trong ngôi nhà không có lấy một chút tình yêu thương và hơi ấm của gia đình, hết thảy đều chỉ coi lợi ích và tiền bạc quan trọng hơn mọi thứ. Sau này, khi bà lấy Lãnh Phong Dương, cũng chính là người chồng hiện tại của mình để trao đổi lợi ích, bản thân bà bị trói buộc bởi tờ hợp đồng hôn nhân.

Lãnh Hàn Thiên và cha hắn giống như hai giọt nước vậy đấy, giống nhau trong tất cả mọi chuyện, đặc biệt là chuyện tình cảm. Lãnh Phong Dương thời còn trẻ đã yêu một người phụ nữ có dung mạo mỹ miều, được người đời đánh giá là tuyệt sắc giai nhân, lại còn vì người đàn bà đó mà nhiều lần xua đuổi vợ mình. Khi mọi biến cố trong hôn nhân qua đi, Lãnh Phong Dương mới nhận ra tình cảm thật sự của mình, từ đó ông bắt đầu yêu thương vợ mình hơn, tự tay xé bỏ bản hợp đồng kia đi. Cho đến thời điểm hiện tại, dẫu đã có Lãnh Hàn Thiên, dẫu Chu Nhật Lan càng già đi, nhưng với Lãnh Phong Dương, tình yêu của ông dành cho vợ mình vẫn nguyên vẹn như cũ mà không có một chút lung lay nào. Tuy rằng Lãnh Hàn Thiên là con trai của Lãnh Phong Dương ông, nhưng nếu hắn và Chu Nhật Lan có xảy ra mâu thuẫn, thì bản thân ông đều đứng về phía vợ mình vô điều kiện.

Mỗi người đều có một gia đình lớn, mà trong gia đình lớn ấy lại chứa những gia đình nhỏ. Lãnh Phong Dương và Chu Nhật Lan chính là gia đình nhỏ như vậy. Vợ và con đều quan trọng, nhưng so với con thì vợ quan trọng hơn, bởi đó chính là người phụ nữ đã hy sinh tuổi thanh xuân của mình cho chồng con, cho gia đình, và cũng là người cùng ta già đi theo năm tháng, đồng hành cùng nhau suốt một hành trình của cuộc đời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.