"Mẹ…"
Nghe Lãnh Hàn Thiên gọi mình, Chu Nhật Lan thừa biết đứa con trai này của bà đang muốn hỏi điều gì. Đừng quên, chính bà là người đẻ hắn ra, là mẹ hắn thì sao bà có thể không hiểu con trai mình được chứ? Đã là sự thật, nói hay không cũng vẫn là sự thật mà thôi. Nói không chừng, sự thật này còn có khả năng giúp Lãnh Hàn Thiên hắn nhận thức được mọi việc, mọi đúng sai khổ đau, và hiểu rõ mặt trái của vấn đề đi?
"Ta biết con đang muốn nói gì."
Lãnh Hàn Thiên không lấy làm lạ khi nghe Chu Nhật Lan nói như vậy. So với Lãnh Phong Dương, Lãnh Hàn Thiên lại thân và dễ nói chuyện với mẹ mình hơn, bởi tính cách của hai cha con nhà họ Lãnh khá giống nhau, mà càng giống nhau thì đôi khi càng bị phản tác dụng. Nếu nói huỵch toẹt ra, thì giữa hai mẹ con Lãnh Hàn Thiên và Chu Nhật Lan từ đó đến giờ vốn không có những bí mật nào, lại chẳng có gì để giấu giếm nhau. Chỉ khi nào sự việc có liên quan đến Đỗ Hiểu Nghi - đứa con dâu mặc định mà mẹ hắn luôn thương yêu, thì bà mới không nói cho Lãnh Hàn Thiên biết. Và sự việc lần này cũng chính là một kiểu như thế.
Sáng nay, khi Chu Nhật Lan gặp Lãnh Hàn Thiên, thoạt nhìn thì bà đã biết hắn đang băn khoăn điều gì đó, mà điều này, chỉ có hai vợ chồng bà mới có thể hóa giải. Thôi thì, sớm muộn gì cũng biết, biết bây giờ hay biết sau này, liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-tinh-ai/2633491/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.