Lãnh Hàn Thiên rất quyết liệt trong tình cảm, tựa như cha hắn năm đó. Có điều, chuyện tình của Lãnh Phong Dương năm xưa không có quá nhiều rắc rối như Lãnh Hàn Thiên hiện tại. Tuy rằng hai cha con ông có nhiều điểm giống nhau, nhưng nếu xét về mặt cố chấp, thì Lãnh Phong Dương so với Lãnh Hàn Thiên, chẳng qua chỉ là một hát cát nằm giữa sa mạc. Ông không cố chấp bằng hắn, và cũng không đến mức tuyệt tình như đứa con trai của mình đã làm với Đỗ Hiểu Nghi.
“Phải, là mẹ đã sai. Nhưng Hàn Thiên, đến thời điểm hiện tại, con vẫn cho rằng năm đó, cô Triệu tự dưng lại chấp nhận rời đi chỉ vì bị hai người chúng ta có thành kiến hay sao? Không đâu, nếu thật sự là như thế thì con đã lầm rồi.”
Lãnh Hàn Thiên mơ hồ, có vẻ như hắn chưa hiểu được ý trong câu nói của Chu Nhật Lan. Bà nói hắn lầm, vậy lầm là lầm như thế nào được? Không lẽ trong chuyện này vẫn còn ẩn tình gì nữa hay chăng?
“Hàn Thiên, con có biết hay không, lúc đó tuy rằng cha mẹ đã đưa cho Triệu Nhã An 5 tỷ, nhưng chỉ cần cô ấy quyết liệt từ chối nhận, thì chúng ta cũng không có cách làm cho cô ấy rời đi được. Người phụ nữ con yêu, có lẽ cô ấy yêu tiền hơn yêu con, so với con thì cô ấy càng coi trọng phú quý giàu sang hơn. Ta và Phong Dương chỉ dùng 5 tỷ, ấy mà đã thấy rõ được sự ham mê tiền bạc của Triệu Nhã An. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-tinh-ai/2633489/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.