Bây giờ chỉ còn Hạ Mỹ Oánh và Bắc lão phu nhân. Nhưng Hạ Mỹ Oánh bây giờ không phải sợ bà như trước kia, nhưng bà vẫn lo lâng vì nghĩ mẹ của Bắc Hải Nam sẽ gây khó dễ cho mẹ mình và Trạch Dương.
- Đã lâu rồi không gặp. Số tiền năm đó tôi đưa cho cô vẫn không đủ để cô rời khỏi con trai tôi?
- Thứ lỗi cho tôi, con trai bà tự ý đến đây, tôi không hề biết trước việc này. Hơn nữa cuộc sống của tôi bây giờ đang rất tốt, cũng không cần đến tiền của Bắc gia. Còn nữa, tấm ngân phiếu đó tôi đã nhờ anh ta chuyển về cho bà rồi, nếu sợ thiếu thì đi kiểm tra là biết ngay.
- Cô còn ghê gớm hơn tôi tưởng đấy. Quyến rũ con trai tôi, để nó ngu muội đi theo cô. Chắc làm được căn nhà như thế này thì phải lên giường với nhiều gã đàn ông lắm nhỉ?
- Mong bà tự trong lời nói này của mình. Tôi có làm gì cũng không đến lượt bà phán xét, việc của tôi, tự tôi biết là đúng hay sai.
Hạ Mỹ Oánh nghe mẹ chồng "cũ" của mình nói vậy thì tức giận. Căn nhà này là do tiền của bà và mẹ bà còn có công sức của ba mẹ Hân Nghiên nữa. Vậy mà Bắc lão phu nhân lại có thể phát ngôn ra những lời như thế.
Chỉ vì năm đó Bắc Hải Nam yêu bà mà bây giờ Bắc lão phu nhân cứ luôn miệng nói bà là hồ ly chuyên đi quyến rũ những người có tiền. Mà trong khi Bắc Hải Nam - con trai của Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978073/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.