Buổi tối, Hân Nghiên đang ngồi đọc truyện thì nghe thấy điện thoại kêu lên. Cô cũng nhanh nhẹn qua qua đó nghe.
- Hân nghe ạ.
- Là mình nè. - Diệp Lam đầu dây bên kia lên tiếng.
- A Lam Lam, gọi mình có chuyện gì không?
- Có chứ, phải có mới gọi cho cậu qua điện thoại đó. . Đọc truyện hay tại ++ TгùмTruyệ Л.VИ ++
- Là chuyện gì a?
- Là đi chơi, cậu đi không?
Hân Nghiên nghe vậy lại mở to mắt há hốc miệng. Cô gật đầu như gà mổ thóc.
- Có nha, mình muốn đi.
- Ừ, nhưng mà phải đi sớm cơ.
- Mấy giờ a?
- Ba giờ sáng á, cậu dậy được không?
Hân Nghiên nghe vậy thì nhìn lên đồng hồ. Nếu dậy lúc ba giờ thì vẫn còn tối lắm, với lại ba mẹ cô không cho đi như vậy đâu.
- Nhưng mà ba mẹ mình không cho đi đâu, tối lắm á.
- Không sao, mình đi cùng Thiệu Huy với Sở Tiêu mà lo gì. Với lại cũng đến trường thôi.
- Tại sao lại đến trường a?
- Ừ, nghe nói trường vừa mới xây dựng bể bơi cho học sinh. Chúng ta đến đó để xem.
- Oa, thích quá đi. Vậy mình cũng muốn đi.
- Ừ, vậy lúc đấy rủ cả Trạch Dương nữa nhé.
- Ừm, mình biết rồi.
Tạm biệt Diệp Lam xong thì Hân Nghiên lắm ra giường cười nắc nẻ. Cô cười mãi không ngớt. Lại sắp được đi chơi rồi, nhưng mà không được nói cho ba mẹ biết. Vậy là Hân Nghiên tắt điện để đi nằm sớm. Cố Hoài Diễm đi vào thấy con mình tắt điện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978062/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.