Trước hôm đi thăm quan hai ngày thì Hân Nghiên có nói với ba mẹ là cho cô đi. Nhưng với tình trạng sức khỏe của cô thì họ vẫn không muốn cho cô đi. Nhưng Hân Nghiên lại rất muốn đi, hơn nữa phía nhà trường có nói phụ huynh cũng có thể đi cùng. Hôm đó thì cả ba mẹ Hân Nghiên đều phải đi làm mà may thay Hạ Mỹ Oánh lại được nghĩ lễ. Vì thế nên họ nhờ Hạ Mỹ Oánh chăm sóc Hân Nghiên giúp mình.
Ngày thăm quan.
Sáng ra Hân Nghiên nghe thấy tiếng chuông báo thức liền nhảy bật dậy xuống giường. Cô chính là buổi tối hôm qua đã không hề ngủ vì háo hức.
Chạy vào nhà tắm để đánh răng rửa mặt xong thì thay đổ. Cô nhìn ngắm một chút rồi lấy chiếc váy màu xanh dương pastel. Chiếc váy có hơi xòe ở dưới. Phần cổ áo, gấu tay áo và cả gấu váy đều làm bằng màu trắng. Phần ngực còn có thêm ba chiếc cúc đỡ khiến váy trông quá giản dị.
Kiếm thêm đôi tất dài đến hơn cổ chân một chút rồi đi vào. Cô chọn thêm chiếc giày búp bê màu trắng có gắn chiếc nơ ở mũi giày rồi đi vào.
Đeo thêm chiếc túi hình đám may có thêu mặt cười nhìn trông rất đáng yêu. Hân Nghiên vốn hay búi tóc hai bên nên hôm nay cũng vậy. Cô còn kẹp thêm hai chiếc kẹp tóc nơ rồi chạy nhanh xuống dưới nhà.
Cố Hoài Diễm thấy con gái mình xuống thì đi đến hôn chào buổi sáng.
- Hân Nhi mẹ làm đồ ăn để trong hộp, con nhớ đến trường là phải ăn biết chưa?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978053/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.