Ăn xong, đám người đó cũng dựng lều lên gần chỗ bọn cô. Cô và Lâm Hiểu Văn định chui vô lều thì Thượng Tân Phong đi theo, vào ngồi bên trong. Lâm Hiểu Văn nhìn chằm chằm vào Thượng Tân Phong:
- Cái gì vậy? Ra ngoài kia ngủ với Hoàng Dương kìa!
- Không được. Tôi phải ngủ với vợ.
- ... Ờ. Được! Tôi xin chịu thua mấy người!? Tôi đi ra. Hai người ngủ ngon.
Lâm Hiểu Văn kéo lều ra rồi đi ra bên ngoài, anh nhìn cô đang trải nệm, kéo khóa lên rồi đi lại. Cô tưởng anh là Lâm Hiểu Văn nên hỏi:
- Hiểu Văn, cô có muốn cởi đồ ra ngủ cho thoải mái không?
Anh chần chừ một lúc rồi mới lên tiếng:
- Nếu được!
- Hả!?
Cô giật mình quay lại, bất ngờ khi nhìn thấy anh:
- Thượng Tân Phong? Sao anh lại ở đây?
- Ngủ với em~..
- Hể?? Ra ngoài đi, để Hiểu Văn ngủ với tôi.
- Không..~..
- Haizz.. Bất lực.
Cô đành nằm xuống trùm chăn lại, anh nhảy vào ôm chặt lấy cô, cô hét toáng lên:
- Anh làm gì thế?
- Ôm vợ ngủ..
- Không được. Xê ra đi.
- Không.. Ôm vợ cơ ~..
- Khônggggg..
Cô giãy ra, mà không thoát được. Đuối sức gục xuống rồi ngủ luôn. Anh không thấy cô giãy giụa nữa thì nới lỏng, cúi xuống ngó xem cô như thế nào. Thấy cô ngủ rồi thì chỉ vuốt qua tóc của cô rồi chúc ngủ ngon.
Phía Lâm Hiểu Văn, cô đi ra ngoài thì ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861162/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.