Quả nhiên! Bọn mày đã tới được đây.
Cả đám quay mặt ra phía sau, người vừa nói chính là Hứa Cẩm Bích. Cô ta đã mò được tới đây, phía sau đem theo rất nhiều người có trang bị mặt nạ và súng. Cô ta ngậm điếu thuốc bước vào, nói:
- Khung cảnh gì đây? Muốn phá đồ à? Để bọn tao giúp nhá!?
Lạc Đào đứng nghiêm chỉnh lại, hạ tay cầm viên ngọc xuống:
- Mày là?
Hứa Cẩm Bích nhếch mép hỏi:
- Chồng mày không giới thiệu về tao cho mày à?
Cô quay mặt, nhìn Thượng Tân Phong. Anh kiểu: Nhìn trời trăng mây gió, khinh bỉ Hứa Cẩm Bích. Tại thấy cô nhìn mình, tỏ vẻ nghi ngờ nên mới lên tiếng:
- Em không cần biết đâu. Chỉ cần biết cô ta là một con cóc là được rồi.
- ?
Hứa Cẩm Bích tức điên máu:
- Thượng Tân Phong!? Anh dám nói tôi là cóc. Hãy đợi đó.
- Ai nhận thì là người đấy. Tôi đâu có cói cô.
- A-anh..
Hứa Cẩm Bích định xông lại vồ lấy Thượng Tân Phong thì cô ngăn lại, đẩy Hứa Cẩm Bích ra:
- Ả kia!? Làm gì thế hả?
- Mày đam cản tao. Con ranh! Tránh ra!?
Lâm Hiểu Văn và Hoàng Dương đứng bên cạnh hóng hớt. Hoàng Dương xoa xoa cằm ngẫm:
- Lẽ nào.. Đây chính là.. Đánh ghen trong truyền thuyết!?
Cô xoay người, đá vào ngực Hứa Cẩm Bích một cái khiến cô ta văng ra. Đám theo sau đỡ lấy Hứa Cẩm Bích. Cô đứng không vững, lùi vài bước ra sau, Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861143/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.