Tạm biệt con. Con gái yêu của mẹ!?..
Trong giây phút cuối cùng, bốn người họ thoát được ra ngoài. Toàn bộ Cổ Mộ bị sập xuống, chôn vùi cả Hứa Cẩm Bích, thuộc hạ của cô ta và toàn bộ di tích ở đó.
Bên ngoài, Lạc Đào không ngừng khóc lóc, hướng về phía Cổ Mộ mà gọi tên Lạc Uyển. Ai khuyên ngăn cũng không chịu rời đi. Bất đắc dĩ, Lâm Hiểu Văn phải dùng thuốc mê để đem cô về nơi an toàn.
Thượng Tân Phong cõng cô, định lên xe thì Lâm Hiểu Văn đứng trên trực thăng kêu anh lại:
- Thượng Tân Phong! Anh cũng lên trực thăng đi. Tôi muốn nghiên cứu một chút về cơ thể của anh và Lạc Đào, xem thử độc trong người cô ấy đã hoàn toàn được loại bỏ chưa.
Anh nghe vậy, cõng Lạc Đào lên trực thăng, rồi cùng họ về trụ sở nghiên cứu bí mật của Lâm Hiểu Văn.
Viện nghiên cứu này đúng là có lớp ngụy trang tốt, bên ngoài là một ngôi nhà rách nhỏ, bình thường ở trong rừng cách biệt với xã hội, đi bằng trực thăng thì có vẻ thuận tiện hơn, nếu đi bằng xe chắc cũng phải mất 1 ngày mới có thể tới đó.
Đi vào, Lâm Hiểu Văn dẫn ba người đến trước một cánh cửa làm bằng sắt, giữa có một hình tròn màu xanh. Lâm Hiểu Văn đặt tay lên, cánh cửa mở ra. Họ đi vào, bên trong rất nhiều thiết bị tiên tiến, loại nào cũng có, còn có nhiều lọ thuốc thí nghiệm ở trên bàn. Trong đó, thoang thoảng mùi thuốc sát khuẩn.
Lâm Hiểu Văn bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861141/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.