Về tới Thượng Gia. Cha mẹ anh đã hứng khởi ra chào đón nhiệt tình cô. Đem đồ chuyển lên phòng, không để cô phải động tay động chân cái gì. Cứ ngồi trên xe, đồ là anh xách lên. Cô thì cũng là Thượng Tân Phong đích thân bế vào.
[…]
Tối đó, cô vừa mới tắm xong, ngó ra không thấy anh đâu hết thì liền rón rén trộm, uống lén một chai rượu quý trên tủ. Vì quá say rượu, cô ngồi trên bàn, lắc lư không nhìn rõ vật gì ở trước mắt. Cô từ từ đứng dậy, lảo đảo đi về phía giường để nằm, nhưng chân nọ đá cẳng kia, làm cô ngã xấp mặt xuống đất.
Đúng lúc anh mở cửa bước vào. Cô mếu máo đứng dậy lò mò đi lại phía anh:
- Phong.. Ngã rồi! Đau quá!?
Anh đỡ lấy cô, bế cô đặt lên giường ngồi. Rồi đi lấy thuốc bôi cho cô:
- Em làm gì mà để bị ngã vậy? Biết anh đau lắm không? Mà mùi gì vậy? Em uống lén rượu à?
- Hihi.. Đúng rồi đó! Em uống rồi, hơi cay nhưng mà ngon lắm..!? Hực..
- Trời ơi cái con ma men này. Ai cho em uống thế hả? Anh đi mách mẹ Lan cho em xem.
Anh giả vờ đứng dậy, cô giật mình ngồi xuống ôm lấy chân anh không cho anh đi. Nước mắt trào ra như mưa:
- Oa.. Phong! Anh đừng có mách mẹ. Lớn rồi ai lại chơi mách mẹ hả? Không chịu đâu. Không cho anh đi, anh đừng hòng mách mẹ. Hực..
Anh nhìn xuống, thấy dáng vẻ của cô y hệt con mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861117/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.