Sáng hôm sau. Cô từ từ nâng mí mắt lên nhìn trần nhà. Nhận ra đây là biệt thự ở Thiên Trà, cô vội bật dậy nhưng cơn đau của di chứng tối qua làm cô hét lên:
- Thằng Thượng Tân Phong khốn nạn! Nhớ mặt bà đấy!? Aaaa.. đau chết tôi rồi!
Cô từ từ mò xuống giường, trên người cô mặc chiếc áo con heo mà bữa mua tặng anh ngày sinh nhật. Cô tưởng anh vứt nó rồi, vật mà vẫn còn. Còn cho cô mặc, mà sao mặc có mỗi cái áo vậy?
Cạch!
Anh mở cửa bước vào. Mặc mỗi cái quần cùng bộ với cái áo trên người cô mặc. Áo không có, để lộ thân hình chuẩn đẹp, 8 múi cuồn cuộn của anh. Anh bưng một li sữa đi lại, đặt xuống bàn, tiến về phía cô đang đứng cạnh cửa sổ:
- Sao em không ngủ tiếp?
- Không thể nào ngủ nổi.
Anh thấy giọng điệu cáu có của cô thì đi lại trước mặt cô rồi quỳ một chân xuống:
- Sao vậy? Sao giận anh?
- Còn hỏi! Anh bảo anh nhẹ nhàng nhưng rồi sao? Cái thân em sắp nát tới nơi rồi đây này. Hứ!? Quỳ Xuống!!!
Anh quỳ cả hai chân xuống trước mặt cô m Vẻ mặt rất hối lỗi:
- Anh biết lỗi rồi. Anh xin lỗi!? Anh không dám nữa. Từ này có sự cho phép của em anh mới dám.. Vợ ơi~ tha lỗi cho anh nhá~ anh biết lỗi rồi mà!
- Hứ!
- Vợ ơi~.. Vợ à~.. Vợ yêu ơi.. Anh có nấu món em thích ăn đó! Em tha lỗi cho anh nha!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861115/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.