Ngày hôm sau. 
Đoàn tham quan của chúng tôi di chuyển đến núi Langbiang, nơi được biết đến với thiên nhiên kỳ thú và tầm nhìn ngoạn mục ra toàn bộ khu vực Đà Lạt. Cách trung tâm thành phố Đà Lạt khoảng 12km về phía Bắc, khu du lịch núi Langbiang là một địa điểm du lịch nổi tiếng của vùng đất thơ mộng này, thu hút hàng ngàn lượt khách ghé thăm mỗi ngày. Ban đầu, nhóm người trong công ty tôi thống nhất sẽ trải nghiệm leo núi, băng rừng để chinh phục đỉnh núi có độ cao 2167 mét. Nhưng khi đến chân núi, thấy khoảng cách quá xa, từng ấy con người quen với việc ngồi văn phòng có máy lạnh mát rượi, không quen vận động, dùng nhiều sức như thế này nên mọi người chuyển qua phương án thứ 2, chinh phục đỉnh núi Langbiang bằng ô tô. 
Ánh nắng mặt trời lên cao, những tia nắng vàng chiếu rọi xuống vạn vật, dù là trải nghiệm ngắm cảnh vật hai bên đường qua khung cửa kính xe ô tô… nhưng tôi vẫn cảm thấy thiên nhiên ở nơi này đẹp đến mê mẩn. Xen lẫn giữa màu xanh của mây trời là sắc xanh bạt ngàn của những cây cối lưng chừng đèo, gió heo may nhẹ đưa, từ trên cao nhìn xuống, chân trời và mặt đất như hòa vào làm một. Khung cảnh thơ mộng và hùng vĩ khiến tôi ngơ ngẩn, ánh mắt nhìn ngắm mãi không muốn rời. Thỉnh thoảng tôi giơ máy ảnh lên và chụp một vài khoảnh khắc để làm kỷ niệm. 
Ngồi ô tô chinh phục những cung đường thơ mộng và hùng vĩ, sau mấy giờ đồng hồ, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-ve-phia-anh/2572577/chuong-37.html