Đêm càng về khuya cơn mưa càng thêm nặng hạt, từng đợt nước rào rào trút xuống, rơi trên xe ô tô, hắt vào khung cửa kính khiến không gian ồn ào vô cùng. Ở bên trong xe, rất lâu sau đó Thành mới rời khỏi người tôi, chiếc váy đi dự tiệc tôi mặc trên người đã bị Thành xé nát trong cơn ghen tuông. Tôi chợt nhớ ra, túi đồ của mình vẫn để quên trong xe của Huy, bởi lúc đó tôi vốn nghĩ, chờ anh ta uống thuốc xong tôi sẽ về. Thành xuất hiện bất ngờ nên tôi cũng quên đi sự tồn tại của chiếc túi. 
Với bộ dạng như thế này, tôi cứ thế mà về nhà ư? 
Tôi thầm nghĩ. 
Thành mặc chiếc quần Jean lên người, lát sau cậu ấy đỡ tôi ngồi dậy, chủ động mặc lại bikini giúp tôi, tôi mặc áo sơ mi của Thành. Vì Thành cao nên chiếc áo vừa khéo che được vòng 3 của tôi. Nhìn những tấm vải diêm dúa trong xe, Thành tức tối nhặt cho bằng sạch và vứt ra ngoài cửa kính xe. Có lẽ vì Thành nghĩ những món đồ ấy tôi mặc khi đi cùng Huy, Thành không thích. Và sự thật đúng là như vậy. 
Trong lúc cơn ghen bùng phát, Thành cứ thế lái xe trên đường mà không biết bản thân đang đi đến đâu. Lúc này, khi mọi thứ đã lắng xuống, chiếc xe chậm rãi lăn bánh trở về nhà, nhờ ánh sáng của đèn pha ô tô, tôi phát hiện, chúng tôi đang ở địa phận huyện Gia Lâm. 
2h sáng chúng tôi mới có mặt ở khu trọ. Ngay khi về đến nhà, việc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-ve-phia-anh/2572549/chuong-24.html