Những ngày tháng 5, tiếng ve râm ran gọi hè về, hoa bằng lăng nở rộ, sắc phượng đỏ thắm như nhuốm đỏ những ngõ phố quen thuộc… cũng là thời điểm của mùa thi bắt đầu, mùa chia ly cũng chậm rãi gõ cửa. Những ngày tháng thực tập của tôi tại công ty của Huy Trần cũng sắp sửa kết thúc. Từ dạo mời tôi đi uống cafe, Huy không chủ động nhắn tin, cũng như không kiếm cớ để chạm mặt tôi trong công ty nữa. Tôi không hiểu lý do là gì, nhưng sự im lặng ấy khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Tôi thật lòng mong mỏi những ngày còn lại sẽ trôi qua trong yên bình để tôi sớm hoàn thành kỳ thực tập ngắn ngủi này. 
Vì thời gian thực tập của tôi tại công ty sắp kết thúc nên mọi người trong phòng ban tôi làm việc bớt làm khó tôi hơn, cảm giác đi làm không còn áp lực như mấy ngày đầu tiên mới vào nữa. Một buổi trưa nọ, khi tôi vừa rời khỏi căng tin bước vào thang máy thì vô tình lại chạm mặt Huy. Tôi thoáng bối rối cúi đầu chào, còn Huy, anh ta vẫn bình thản giống như coi việc chạm mặt tôi là lẽ đương nhiên. Chúng tôi im lặng không nói với nhau câu gì, tuy nhiên, khi thang máy sắp sửa dừng lại ở khu văn phòng của tôi thì Huy cất lời: 
— Tôi muốn nói chuyện với em một lát, sẽ không phiền đến em chứ? 
Tôi tròn mắt ngạc nhiên, trong đầu thầm nghĩ, giữa tôi và anh ta, có chuyện gì để nói với nhau đây? 
— Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-ve-phia-anh/2572543/chuong-21.html