Cũng trôi qua ba ngày công tác ở nước ngoài rồi,giờ An và Tâm cũng đang trên đường trở về nước Việt Nam với tâm trạng hí hửng,An nhớ lại suốt thời gian đi công tác được đi cùng Tâm,ăn những món Tâm nấu,đi ngắm hoàng hôn và bình minh với Tâm thì trong lòng lại vô cùng vui sướng,Tâm thì vui vì được về thì cũng vui thiệt nhưng mà em sợ cảnh ngồi máy bay lắm,từ lúc đi đến lúc về em toàn phải nắm chặt cánh tay An không buông.
"Em ấy dễ thương quá đi,dù ở hình dáng nào em cũng dễ thương."
An nhìn vào gương mặt mèo con của Tâm mà trong lòng thầm suy nghĩ.
Đúng rồi,mèo con của chị sếp lớn đây mà,lúc nào mà chẳng dễ thương.
Từng giờ đồng hồ trôi qua tích tắt,con mèo lười biếng kia thì đã ngủ li bì mặc kệ giờ máy bay có rơi,An thì chăm chú liên tục vừa gõ bàn phím vừa nhìn vào màn hình,lâu lâu lại ngã lưng vào ghế ngắm người bên cạnh đang ngủ xong lại cười.Đối với An việc được gần Tâm và ngắm em một chút thôi đã là hạnh phúc nhất trần đời rồi.
Cứ cách vài phút cô sẽ vén làn tóc có phần hơi xoăn của em ấy vào vành tai ngắm nghía góc nghiêng tuyệt mỹ của em hoặc cũng có thể cầm một nhúm tóc hít hà hết mùi hương trên đó mới đã cái nư.
Sau khoảng vài tiếng đồng hồ dài ơi là dài thì máy bay cũng thông báo chuẩn bị hạ cánh.An rất muốn lây người em để đánh thức nhưng cứ không nỡ khi nhìn vào mặt đang ngủ say sưa của em nhưng cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-toc/909770/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.