Vừa về đến khách sạn là Tâm đã cực nhọc đưa An lên phòng,à cũng không cực lắm vì bả nhẹ hều à. 
Đang cõng mà bả cứ quơ tay múa chân còn nói xàm xí cùng với Tâm nữa. 
Có ai ngờ một bà sếp khó tính lại như thế khi có men trong người đâu trời,lúc tỉnh bả làm bảo mẫu cho Tâm còn lúc say Tâm làm người hầu cho bả luôn. 
Khó khăn lắm mới lên tới phòng rồi đưa An lên giường nằm,lúc thả An xuống đầu An va mạnh vào đầu giường làm cô đau đớn làm nũng với Tâm. 
"Ưm...đau chị...đầu chị va vô giường rồi.Huhu." 
"Ơ thôi em xin lỗi sếp,em đi lấy khăn nóng lau người cho sếp trước nha." 
Tâm vừa cởi giày cao gót cho An vừa nói,lúc em chuẩn bị đi thì bị cô kéo tay lại làm nũng. 
"Hôngggggg,chị hổng thích em kêu chị là sếp đâu." 
Vừa nói cô vừa đung đưa tay em,em đột nhiên lạ với biểu hiện này của cô nhất thời không biết làm sao mà ngồi xuống giường nắm lấy bàn tay trắng trẻo,thon dài kia xoa. 
"Chị say lắm rồi,nghe em,ngủ giấc đi cho khỏe người,hay để em đi pha trà giải rượu cho ha." 
"Hôngggggggg,hông cần pha trà giải rượu vì em chính là thuốc giải rượu của chị rồi hề hề,em là nguyên nhân khiến chị say nên chỉ có em mới giải được nó." 
Nghe thấy lời đường mật này của An thì em đứng hình,trong lòng em đột nhiên nghi hoặc suy nghĩ. 
"Ủa??? Gì vậy?????" 
"Đêm nay em ngủ với chị đi đừng ngủ dưới đất như hôm qua nữa.Lạnh lắm." 
"Dưới quê em ngủ suốt không sao đâu,với lại giường chật lắm,mình chị ngủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-toc/909769/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.