🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Anh sao vậy?" Uông Thư Vỹ thấy hắn bất dộng, dường như là đang nghĩ gì đó, nhưng khuôn mặt hắn lại chợt tái xanh đi, cô hơi lo lắng lay hắn."Mạc Khởi, anh không được khỏe sao?"



Mạc Khởi cố hít lấy một hơi sâu nhìn cô.



"Uông Chính Thành mà em nói, hiện tại hắn ta đang ở đâu? Hắn đang ở Uông gia sao?"



Uông Thư Vỹ lắc đầu. "Không phải, Thời gian trước anh ấy về nhà được không lâu, sau đó lại đi tiếp rồi. Nghe nói là bị thực hiện nhiệm vụ gì đó."



"Thời gian trước? Là bao lâu?"



Uông Thư Vỹ suy nghĩ một lúc. "Hình như là gần một năm trước."



Một năm trước sao? Không thể nào. Uông Chính Thành rõ ràng đã chết vào tám năm trước rồi. Chính mắt hắn đã thấy điều đó, hơn nữa cái xác của Uông Chính Thành cũng đã bị hỏa táng tại New York. Neson Mạc Nghiên, chính hắn đã mang tro cốt của Uông Chính Thành rải xuống sông Hudson. Nếu như uông Chính Thành đã chết, vậy thì Uông Chính Thành hiện tại mà cô nói là ai. Hắn ta giả dạng là Uông Chính Thành rốt cuộc có mục đích gì?



Mạc Khởi rối như tơ vò, chuyện tám năm trước hắn đã sớm muốn quyên đi, nhưng lại không thể quên nổi. Khẽ ngước nhìn đôi mắt hổ phách diễm lệ của Uông Thư Vỹ, hắn chợt cảm thấy bất an.



_____________________________



Mạc gia nhà chính.



Ngày sinh thần của Mạc Thuận tới. Giang Mộng đã tốn không ít tâm tư để chuẩn bị. Thiệp mời được gửi đi đến nhiều thế gia có tiếng trong thành phố

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2665091/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hương Tình Rực Cháy
Chương 17: Đôi Mắt Thần
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.