Đang sắp xếp, bỗng nhiên Uông Lâm dừng ánh mắt lại trên một tập hồ sơ gọn gàng. "Công ty AG....?"
Phía dưới còn có một cái tên rất có ý nhị cùng nét chữ cứng cáp. Nhạc Hiểu.
_____________________
Vừa kết thúc buổi học thêm kỹ năng do Mạc Khởi sắp xếp cho mình xong, Uông Thư Vỹ liền ngay lập tức thu dọn dụng cụ để trở về nhà. Dạo này sức khỏe của hắn không được tốt, cô lúc nào cũng lo lắng. Nhưng vừa ra đến cổng trung tâm đã gặp phải một người.
"Thư Vỹ...!!!"
Cô quay lưng lại, hình như có ai vừa gọi mình.
Anh chàng đó chạy đến bên cô. Cười thẹn thùng.
"Chào cậu...tôi...tôi là người ngồi đối diện cậu."
Cô hơi khó hiểu. "Sao cơ?"
"Cậu...có thể cậu không để ý, tôi là Kha Nghiêm, Số 59, lớp sơn dầu...tôi ngồi đối diện cậu."
Uông Thư Vỹ hơi nhíu mày, sau đó như nhớ ra gì đó liền cười.
"À...tôi nhớ ra rồi, cậu là người đạt thành tích tốt nhất lớp. Đã từng mở phòng tranh đúng không."
Kha Nghiêm cười ngại ngùng.
"Không, tôi....tôi cũng bình thường thôi mà..."
Uông Thư Vỹ nhìn đông hồ, rồi lại nhìn hắn.
"Cậu tìm tôi có chuyện gì không."
"À...tôi...cậu....cậu có thể cho tôi mượn bức tranh hôm nay của cậu không."
"Mượn tranh của tôi?"
Kha Nghiêm gãi đầu.
"Phải, sắp tới là sinh nhật chị gái tôi, tôi muốn thiết kế cho chị ấy một chiếc váy thật đẹp. Họa tiết trên bức tranh của cậu rất ấn tượng, có thể cho tôi đưa nó lên váy không."
Uông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2664356/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.