"AG?"
"Dạ phải."
Thuần Bình nhíu mày, cố tìm trong trí nhớ của mình cái tên này, thế nhưng lại hoàn toàn xa lạ về nó.
"Bắc Dương là giám đốc của khách sạn, tại sao lại không tìm anh ấy."
Nữ nhân viên ái ngại nói với cô.
"Chuyện này ngài ấy vốn không để ý tới."
Thuần Bình thở dài, cô biết, thế nên cũng không hỏi gì thêm nhiều nữa. Suy nghĩ một lát, Thuần Bình liền nói hãy dẫn cô đi gặp vị Nam Trân Tâm kia trước. Dù sao thì người ta cũng đến tận nơi để gặp. Còn người của tập đoàn kia thì chưa vội, muốn nói chuyện với họ qua điện thoại thì muộn một chút cũng không sao.
"Cô ấy ở đâu?"
"Dạ, cô Nam vẫn luôn chờ ở đại sảnh."
Thuần Bình gật đầu.
"Được rồi, mời cô ấy lên văn phòng của tôi đi, chuẩn bị một chút trà nước nữa.
"Vâng, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay."
Thuần Bình dặn dò xong liền quay trở về văn phòng. Bước vào trong thang máy, khi cánh cửa đang dần được khép lại, bỗng chốc có một bàn tay đã ngăn lại cánh cửa.
Thuần Bình giật mình, kinh ngạc nhìn người trước mặt mình.
"Quản lý Chu, cô thật không biết lợi hại."
Đó là giọng của người đàn ông đứng sau người đàn ông đã ngăn lại cánh cửa.
"Các anh là ai?" Thuần Bình dè chừng hai người họ, nhất là người đàn ông cao lớn đứng phía sau đó, khí chất không hề tầm thường, xung quanh toát ra hàn khí lãnh khốc vô tình, cao sang không hề tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2664307/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.