🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những ngày tiếp theo đó, Thư Vỹ cứ như người thất thần, không thể nào tập trung được vào công việc. Về đến nhà, cả khuôn mặt hợt nhạt mệt mỏi. Thím Trần lo lắng, khuyên cô nên đi bệnh viện khám. Thư Vỹ lắc đầu, nói với bà bản thân mình rất ổn.



Từ ngày biết được thân thế của Uông Thư Vỹ, thím Trần thực sự không thể nào đối xử với cô như người ngoài được nữa. Có khi bà sẽ lặng lẽ ngắm nhìn cô. Cũng có đôi khi bà sẽ tận tình chăm sóc cô. Thư Vỹ cảm thấy như những săn sóc này so với hai mươi mấy năm qua mình cô độc thực như một cái kết ngọt ngào. Cô cũng biết, bà thực sự đối tốt với mình.



Thím Trần cũng để ý, Thư Vỹ bị thế này, cũng là từ ngày nọ.



Buổi chiều ngày hôm đó, Thư Vỹ không biết đi đâu về, cả người sốt ran, đi đến cổng nhà thì đi không nổi nữa.



Nam Trân Tâm gọi cho Thư Vỹ không được, đúng lúc đó thì thấy được cô trở lại.



''Thư Vỹ.'' Nam Trân Tâm chỉ kịp gọi một tiếng. Sau đó, cô liền chạy ra ngoài đỡ lấy Thư Vỹ.



Thư Vỹ nằm trên giường, mồ hôi chảy rất nhiều. ''Tôi đã uống thuốc rồi.''



Nam Trân Tâm gỡ miếng dán hạ sốt ra, dán lên cho cô.



''Uống thuốc cũng chẳng thể khỏi ngay được. Bị như thế này, sao lại còn đi làm. Lỡ như có việc gì...''



Thím Trần đứng một bên, hai hốc mắt bà như sắp khóc.



''Sao lại thế này, rõ tràng hôm qua vẫn còn khỏe mà....''

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2664209/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hương Tình Rực Cháy
Chương 97: Chẳng Hề Quan Tâm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.