🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong căn phòng có ánh sáng nhè nhẹ ấm áp, Uông Chính Thành ngồi dưới nền nhà, đầu tựa lên giường, vừa tầm ánh mắt có thể nhìn thấy thật rõ khuôn mặt xinh xắn kia. Mưa rơi lách tách rì rầm bên ngoài cửa sổ, thanh âm thật giống như từng nhịp đập thầm lặng trong trái tim ai đó.



Hắn tự hỏi, bắt đầu từ khi nào nhỉ. Bắt đầu từ khi nào mà người con gái này đã ở sâu tận trong trái tim hắn, bằng cho đến chết cũng chẳng thể quên đi như vậy.



Hắn không biết, và cũng không biết phải làm thế nào để biết. Hắn vuốt ve mái tóc Thư Vỹ, lại ngắm nhìn gương mặt cô, hắn yêu cô như thế, đã chẳng biết được là từ khi nào...Chỉ là cứ thế suy nghĩ thật lâu, thật lâu cho đến khi hắn mệt mỏi mà nhắm mắt. Đáp án xuất hiện ở trong giấc mơ kia, là một ngày nào đó trong quá khứ mà hắn chẳng thể nhớ nổi là lúc nào.



Khung cảnh dần trở nên mơ hồ, cô bé nhỏ bất ngờ cười rộ lên, bởi vì chiếc kẹp tóc mà Khanh Trần tặng là món quà đầu tiên trong đời cô nhận được. Nhưng Uông Chính Thành khi đó lại cảm thấy tức giận. Trong lòng hắn chợt nổi một cỗ khí lạnh. Từ khi hắn trở về cô còn chưa chủ động nói một lời nào với hắn, vậy mà với Khanh Trần chỉ gặp hai lần đã có thể nhận quà của người ta, còn có thể nói cười như thế.



Uông Thư Vỹ có vẻ rất thích hai chiếc kẹp tóc đó, chiếc kẹp tóc chuồn chuồn đỏ lung linh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2664182/chuong-112.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hương Tình Rực Cháy
Chương 112: Như Thế
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.