"Loại thuốc này không phải là chế phẩm an toàn, hơn nữa quy trình sản xuất cũng không rõ ràng...Chính phủ tuyệt đối nghiêm cấm. Lần này muốn lấy được nó thực sự là quá khó...."
''Không còn cách nào khác. Chỉ có như vậy thì mới có thể khiến cho Uông Bạch thân bại danh liệt."
"Nhưng cậu chủ... nếu như ông ta muốn đổ hết mọi tội lỗi cho anh, vậy thì những gì chúng ta mưu tính đều sẽ đổ xuống biển..."
Ánh mắt Uông Phong Quỳ thâm sâu. Điều này đương nhiên hắn cũng biết.
"Thế nên cũng chỉ còn một cách...."
Ưng Liêm lo sợ, cậu ta không biết cách mà Uông Phong Quỳ nói đến là gì, chỉ là cậu ta cảm thấy bất an, vô cùng bất an...
Có lúc cậu ta cảm thấy bóng lưng Uông Phong Quỳ quá cô độc, hắn ta lặng lẽ như một chiếc bóng. Kể cả trong đêm tối, bóng lưng của Uông Phong Quỳ còn đen tối hơn, thực giống như chính hắn thuộc về bóng tối ấy.
Uông Phong Quỳ nói với Ưng Liêm rằng Mạc Nghiên là người tốt, cũng nhắc tới Thiên Huyền tuy đã không còn như xưa, nhưng vẫn là một chốn dung thân tốt.
Ưng Liêm cảm thấy đúng, nhưng lại có gì đó không đúng. Cậu ta không phải không đoán ra vì sao Uông Phong Quỳ lại nhắc những điều này với mình. Nhưng đã đi theo Uông Phong Quỳ nhiều năm như thế, nếu như Uông Phong Quỳ muốn chết, vậy thì cậu ta cũng sẽ không sống. Đời này cậu ta đi theo Uông Phong Quỳ, sẽ không đi theo người khác.
Uông Phong Quỳ biết trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2664122/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.