Tần Hương Y nhẹ nhàng nâng mắt, liếc mắt nhìn Lệ Hưu bước nhanh vào, thần thái bình thản, "Lệ Hưu, xảy ra chuyện gì?" Nàng nhàn nhạt hỏi một câu, lông mi khẽ run lên.
"Vừa rồi Lý tổng quản đến truyền, hoàng thượng muốn nương nương đi đến Long Hành cung." Lệ Hưu hơi hơi thở phì phò, sắc mặt có chút phiếm hồng.
"Ừm. Biết rồi." Tần Hương Y hơi cúi mắt. Hắn lại muốn làm gì?
Không hề suy nghĩ nhiều, sửa lại dung trang, ra Phượng Du cung, ngồi trên xe phượng, đi về hướng Long Hành cung. Lúc này bóng đêm tới gần, chân trời mọc lên một vầng trăng rằm, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống hoàng cung xa hoa, cũng hài hòa như vậy, vùng đất trang nghiêm này, giam giữ nhiều thiếu nữ thanh xuân.
Chung quanh yên tĩnh khác thường, bóng cây um tùm khiến cho tâm Tần Hương Y không khỏi có chút thê lương. Con đường phía trước dài đằng đẵng, tiến cung lâu như vậy, nhưng chẳng làm nên trò trống gì, gánh nặng phục quốc báo thù dồn nén nàng không thở nổi.
Phục quốc đáng giá sao? Báo thù đáng giá sao? Thỉnh thoảng nàng lại nghĩ đến vấn đề này.
Chẳng bao lâu sau, xe phượng đã dừng trước cửa Long Hành cung. Cung nhân vén màn xe lên, Tần Hương Y chậm rãi xuống, nhìn đèn cung đình treo trên cao Long Hành cung, nàng hơi nhắm mắt, trấn định lại tâm tình, dứt khoát đi vào.
Ở chung với Bắc Đường Húc Phong, là đánh giặc không thể nghi ngờ, đánh tâm trận, ai không chịu được liền thua.
Long Hành cung rất vắng vẻ, cung nhân lui đi. Bình phong hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thom-me-hoac-cua-hoang-hau/1495128/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.