Lúc trước dưới sự an bài của Tây Môn Hồng Song, Tần Hương Y gia nhập vào một gia đình có học, dùng thân phận là con gái của họ để nhập cung, tên của cô cô cũng không tiết lộ ra bên ngoài, nàng cũng chưa từng nhắc đến cô cô hay sư phụ của nàng với người ngoài...
Thật không thể khinh thường vị hoàng đế này, tâm tư của hắn rất thâm trầm...
"Sao lại không nói gì?" Bắc Đường Húc Phong kéo Tần Hương Y đang trầm tư trở về.
"Làm sao mà hoàng thượng biết được Thần thiếp đang suy nghĩ gì." Tần Hương Y mím môi đạm cười, ngửa đầu liếc mắt Bắc Đường Húc Phong, hắn vẫn tự tại như cũ, xem ra hắn không có tra được nhiều hơn thế, hiện tại nàng không phải là đang nằm trên long sàn của hắn, mà là ở trong thiên lao. Cho dù hắn khôn khéo hơn, bằng thủ đoạn của cô cô tuyệt đối hắn không thể biết nhiều hơn thế.
"Hàng hậu của trẫm, trẫm đương nhiên quan tâm. Chờ lúc trẫm rãnh rỗi, liền đưa cô cô vào trong cung ở vài ngày, được không?" Bắc Đường Húc Phong nhẹ nhàng hỏi, lời nói thật ôn nhu, nói cứ như thật.
"Thần thiếp thay cô cô tạ ơn hoàng thượng." Tần Hương Y rốt cuộc lĩnh giáo được tính tình của vị hoàng đế này, một hồi tức giận ngút trời như sư tử, một hồi ôn nhu như nước giống như cừu non. Hắn thay đổi thất thường lại giấu diếm thâm sâu, sợ rằng muốn nắm hắn trong tay không phải chuyện dễ, hôm nay mình còn chưa có động thủ, hắn đã động thủ trước, biết tra xét ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thom-me-hoac-cua-hoang-hau/1495093/quyen-1-chuong-11.html