Bắc Đường Húc Phong gia tăng lực độ trên cánh tay, giống như muốn bóp nát mặt của nàng.
"Dung nhan của Hoàng thượng, có thể để Thần thiếp tuỳ tiện chiêm ngưỡng sao." Trên người Tần Hương Y lộ ra ngạo khí, khuôn mặt xinh đẹp nghênh lên, tuy rằng nàng cực lực che giấu nội tâm, nhưng đôi tròng mắt giống như nước mùa thu này giống như nổi lên một phiếm kim loại vỡ, hiển lộ ra một cỗ kiên định, bán đứng tất cả sự chịu đựng của nàng.
"Bớt giả bộ với trẫm đi!" Đôi mắt đen của Bắc Đường Húc Phong dần dần nheo lại, con ngươi thâm u loé lên một mạt ánh sáng lạnh lùng, ánh mắt tựa như thanh kiếm sắc bén, chuyển động trên mặt Tần Hương Y, khuôn mặt tuấn tú càng thêm âm trầm, "Lần đầu tiên của hoàng hậu rốt cuộc là cho ai? Trẫm thật hiếu kỳ." Hơi sức trên ngón tay hắn lại nặng thêm...
"Hoàng thượng thứ tội, Thần thiếp không biết." Tần Hương Y nghĩ cảm thấy xương mặt cũng sắp nứt ra rồi, nàng thật muốn một chưởng bổ đôi cái tay tà ác này, nhưng nàng không có. Nếu muốn ở lại bên cạnh hắn, nhất định phải học nhẫn. Nàng không giãy dụa, gương mặt trắng như tuyết bị ngọn tay của Bắc Đường Húc Phong hiện ra hai vết màu hồng, nhất định rất đau!
"Hoàng hậu không biết? Thực sự là buồn cười!" Bắc Đường Húc Phong chăm chú nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt, nàng tình nguyện chịu đau, cũng không đánh lại, gương mặt xinh đẹp vì nỗi đau trên má mà nhăn thành một mảng.
Khi nào lại hung ác đối với một nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thom-me-hoac-cua-hoang-hau/1495092/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.