"Hoàng hậu mau đứng dậy." Bắc Đường Húc Phong nhợt nhạt cười, trong mắt luôn ẩn giấu một cỗ khí tức không thể nắm bắt, hắn tiến lên đỡ Tần Hương Y dậy, nhẹ nhàng cầm tay của nàng. Tay của nữ tử thật mềm mại, hắn cầm không buông, cử chỉ ám muội.
Tuy là phu quân của nàng, nhưng ở trong lòng nàng chỉ là một kẻ thù xa lạ, tay bị đối phương cầm cảm giác cực khó chịu, nàng nhẹ nhàng đẩy ra, không chút ý tứ “Tạ hoàng thượng."
Lông mày của Bắc Đường Húc Phong run rẩy một chút, trong lòng cười thầm. Hắn là cố ý, nhưng nhìn phản ứng của nàng, nàng mặc dù không muốn, cũng làm như không có chuyện gì, quả nhiên là một nữ tử thông minh..
"Hoàng hậu gần đây khỏe không?" Bắc Đường Húc Phong phất long bào hoa lệ, chắp tay bước đi thong thả, liếc mắt bông cúc vàng rơi lả tả trên mặt đất, khom lưng nhặt lên, "Hoàng hậu vừa hái cúc?"
"Bẩm hoàng thượng, thần thiếp chỉ là buồn chán mà thôi." Tần Hương Y hơi gật đầu.
"Hoàng hậu buồn chán sao? Nếu buồn chán, có muốn tiếp tục đâm phượng trâm vào cổ trẫm?" Lông mày Bắc Đường Húc Phong nhíu lại, để sát vào Tần Hương Y cười.
"Thần thiếp không dám, lần trước thần thiếp nhất thời hồ đồ, xin hoàng thượng tha thứ." Tần Hương Y phịch một tiếng quỳ xuống đất, hèn mọn cầu xin. Người đang dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, huống chi đối mặt chính là vua của một nước. Nói không chừng hắn một chút không vui, liền giáng cho nàng tội hành thích vua, cuộc sống về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thom-me-hoac-cua-hoang-hau/1495084/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.