Hoàng cung Long Đế quốc kim bích huy hoàng.
Ám Hương Cung một mảnh lạnh lùng yên tĩnh, thê thảm bi ai, trong viện vắng vẻ tiêu điều, ngoại trừ dưới chân tường phía đông, vài cây hoa cúc trong bồn hoa nở tốt đẹp -- như nước trong veo, giọt sương buổi sáng dính ở trên mặt tán xạ ra ánh sáng năm màu, mùi thơm nhàn nhạt phiêu tán trong không khí, thật đúng với tên gọi của lãnh cung này: Ám Hương Cung.
Ám hương, Ám Hương bao nhiêu hồng nhan ở trong lãnh cung, tựa như một đóa hoa tươi nở trong góc núi, không người thưởng thức, theo thời gian luân chuyển, lặng lẽ mất đi. Không phải Ám Hương, thì là gì đây?
"Liêu lạc cổ hành cung,
Cung hoa tịch mịch hồng.
Bạch đầu cung nữ tại,
Nhàn tọa thuyết huyền tông."
(Đây là bài thơ của Vương Kiến – Cố Hành Cung)
- -Dịch nghĩa--
Hành Cung Cũ
Hành cung cũ đứng chơ vơ nơi hoang vắng.
Hoa trong cung vẫn nở trong lặng lẽ.
Người cung nữ ở đó đã già, tóc đã bạc.
Bà ngồi an nhàn, kể lại các chuyện xưa của vua Huyền Tông [khi ông ghé nơi đây].
- -Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Hành cung cũ bỏ không
Hoa cung nhạt nhoà hồng.
Cung nữ già tóc bạc,
Buồn ngồi nhắc Huyền Tông.
- -Bản dịch của Anh Nguyên--
Hành Cung cũ
Hành cung hoang vắng u sầu,
Trước cung hoa thắm vương mầu thê lương.
Tóc cung nũ đã pha sương,
Huyền-Tông, kể chuyện hồi đương tại triều...
Tần Hương Y đứng ở dưới chân tường phía đông của Ám Hương Cung, ngắm hoa cúc nở rộ, nhịn không được ngâm một bài Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thom-me-hoac-cua-hoang-hau/1495083/quyen-1-chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.