Khi Lý Dật Dương từ nghĩa trang đi ra ngoài, tràn ngập nghi hoặc hỏi nhân viên công tác một chút.
"Cái kia... Xin hỏi, anh có thấy một đứa trẻ được bọc vải trắng từ đầu đến chân không? Bởi vì vừa nhìn thấy tôi liền bỏ chạy, tôi sợ là cùng cha mẹ đi lạc nên liền muốn đến hỏi một chút..."
"Ừm? Chưa từng thấy qua, đứa nhỏ ăn mặc độc đáo như vậy, nếu như gặp qua hẳn là sẽ không quên, bất quá toàn thân bao bọc vải trắng... Cảm giác giống như đã nghe qua ở đâu đó..."
"Tiểu Vương, cậu đến đó hỗ trợ chiêu đãi mấy người kia đến tảo mộ một chút, người này giao cho tôi đi."
"A, Trương thúc, được rồi."
Nhân viên tiếp tân được gọi là Tiểu Vương mang theo xin lỗi cười một chút, chạy đi rời đi.
Người thay thế cậu ta đến đối thoại với Lý Dật Dương là một đại thúc mặc đồng phục công sở, biểu tình của ông nghiêm túc, vừa lên đã cường thế đặt câu hỏi.
"Tiểu tử, cậu thật sự nhìn thấy người toàn thân quấn vải trắng sao?"
"A... A, đúng vậy, một đứa nhỏ nhìn qua nhỏ hơn tôi mấy tuổi, hẳn là còn đang học trung học cơ sở hoặc trung học đi, chẳng qua mặt bị mũ trùm đầu che đi nhìn không rõ..."
Không đợi anh nói xong, đại thúc liền trầm giọng ngắt lời.
"Được rồi, tôi biết rồi. Quay lại tôi sẽ để cho mọi người chú ý, cậu hãy quên điều này và nhanh chóng về nhà."
Lý Dật Dương có chút khiếp sợ, anh cảm giác sự tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-son/2566869/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.